“Ba ba” 
“Cha nuôi.” Ta theo sau mặt Trần Trần thí(rắm) điên thí điên. 
“Tiểu Duật đến đây a,mẹ ngươi đâu?” Cha nuôi không thấy lão mẹ,có vẻ như không vui. 
“Lão mẹ hôm nay có việc.Cha ôi,lão mẹ cảm thấy chính bản thân nên xin lỗi lão ba.Cha nuôi trà trộn trong thương trường nhiều năm như vậy,hẳn không thể không nghe ra NGỤ ý của ta đi.” 
“Đúng……Ta biết.Tiểu Duật có quà gì cho cha nuôi a?” không kém cáo già,sắc mặt biến công phu mười thành mười. 
“Ân.” Ta đem một hộp quà lớn đưa cho cha nuôi.Lão mẹ ơi,ngươi lần này là muốn giải quyết rõ ràng cái gì…… 
Ta kéo kéo tay Trần Trần,cho y một biểu tình bất an. 
“Ba ba,ta cùng Duật đi trước.” Trần Trần cung kính nói. 
“Đi đi.Duẫn Trần đừng ăn hiếp tiểu Duật a.” Ý của cha nuôi là gì? Trần Trần cho tới bây giờ cũng không hề ăn hiếp ta a. 
“Biết,ba ba.” Ngay sau đó,ta đưa ánh mắt phức tạp nhìn cha còn đại cả thì vẻ mặt vui sướng khi thấy người gặp họa,bị Trần Trần kéo đi kỏi hội trường. 
“Trần Trần?” Tại sao lại mang ta đến phòng ngươi? (bí mật hẹn hò trong một phòng XDDD~~~) 
“Duật,trò chơi chơi vui không?” Trần Trần ôm ta ngồi trên đùi hắn. 
“Cũng được.” Trần Trần sao lại hỏi chuyện này? Ta có điểm bất an. 
Nhẹ nhàng ma sát tóc ta,Trần Trần cười nói, “Duật mà được thật là không tồi.Có gặp được người cảm thấy hứng thú không a?” 
“Ân,” Ta hưng phấn, “Chính là tên Tẫn Tu đem ta đi thu làm sủng vật a.” Trần Trần sẽ không ghen đi…… 
“Duật thích hắn?” Trên mặt Trần Trần rõ ràng viết ‘Ngươi mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thuong-nguyet/40849/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.