Thiện Lâm vừa định chạy vào thì đã bị một đám thái giám ngăn lại. Nàng tìm cách giật họ ra nhưng không đủ sức, đành cố nói:
“Đức Phi nương nương! Trong thuốc có độc, người đừng uống!”
Thiện Lâm tự biết bản thân hôm nay quá là gan lớn, dám xông vào thọ yến. Nhưng lần này là vì tính mạng của Hà Đức Phi. Nàng ta là người duy nhất giúp nàng thoát khỏi tay Chung Phi, nếu nàng ta chết thì nguy to. Vì vậy nàng đành phải liều một phen!
“TO RAN! Ai cho phép ngươi ở đây làm càn quấy?” Tên thị vệ quát lớn.
Cao Thái Hậu bên trong cũng nghe thấy, khẽ nói:“ có chuyện gì ngoài đó vậy?”
“Thái Hậu, có một cung nữ ở bên ngoài khăng khăng bảo đòi gặp Đức Phi nương nương.”
“Đưa vào đây” Bà trầm giọng.
Thiện Lâm được đưa vào, Hà Đức Phi nhìn nàng, trố mắt:“Thiện Lâm?”
“Nô tỳ tham kiến Thái Hậu, Hoàng thượng và các vị nương nương.” Nàng quỳ giữa điện hành lễ.
Chung Quý Phi nhận ra nàng, liền cất giọng chanh chua như đang muốn nhai tươi nuốt sống Thiện Lâm:“ không biết phép tắc, tự tiện la lối om sòm ngoài đó, mạo phạm tới long nhan của Hoàng thượng và Thái Hậu, đáng tội gì đây?”
Chung Phi không khỏi cười tự đắc, mất công bày mưu bấy lâu vẫn không giết chết được Anh Thiện Lâm này, bây giờ lại có cớ trừ khử. Xem ra ông trời đang giúp nàng!
Võ Tương Minh nãy giờ vẫn tỉnh lặng quan sát, đương nhiên hắn cũng nhận ra, chỉ biết quay lại nhìn xem Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thu/2113530/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.