Tránh được mùng một không tránh khỏi mười lăm, mới sáng sớm hôm sau, Quân Thiên còn đang say ngủ, đã bị anh hung hăng làm một trận từ bên hông.
Đêm trước không được ngủ ngon, cô không mở nổi mắt, muốn đánh anh cũng chẳng có sức lực. Tống Chỉ dùng một tay ôm lấy vòng eo thon của cô, một tay khác nâng chân cô lên, đưa đẩy mãnh liệt từ phía sau. Ái dịch trơn ướt không ngừng ứa ra từ chỗ giao hợp của hai người, đọng lại thành một vũng nước nhỏ nơi khăn trải giường. Càng làm lâu, ɖâʍ dịch chảy càng nhiều, khăn trải giường bị nhuộm ướt một mảng lớn.
“Thiên bảo, ở trường các em có hay tập thể ɖu͙ƈ buổi sáng không?”
Anh cười khanh khách hỏi cô, dù đang ra sức đâm thọc nhưng vẫn còn tâm trạng trêu ghẹo cô gái. Quân Thiên muốn đánh anh nhưng không còn sức lực, chân cũng đã bị anh gác lên cánh tay, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, phía dưới của cô sẽ bị anh làm đến sưng lên mất.
“Nhìn cái thân thể yếu ớt này của em đi, cho dù có tập thể ɖu͙ƈ buổi sáng thì chắc chắn cũng tập không nghiêm túc.”
“Nhưng mà không sao, sau này ông xã sẽ giám sát em.”
“Dám thất thần hả –“
Anh rút nguyên cây ra ngoài.
“Cứ như vậy –”
Rồi lại đột nhiên đâm vào lút cán, liên tiếp đâm mạnh vài cái, đâm đến nỗi ɖâʍ thủy văng khắp nơi, phát ra tiếng “bạch bạch” vang dội.
Mái tóc dài của cô gái trong lòng rối tung, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1898006/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.