Một lần nữa tỉnh lại, cô đang ở trong một không gian vừa quen thuộc vừa xa lạ. Xa lạ là vì trong căn phòng này đã có thêm rất nhiều đồ dùng mới, còn thứ quen thuộc chính là cách trang hoàng của căn phòng này. Nơi đây, từ chỗ sâu thẳm nhất trong ký ức cô chưa bao giờ quên đi được.
Cô lại trở về căn phòng mà anh đã dùng để nhốt cô hơn hai năm về trước. Không còn là một cái nhà tù vắng vẻ và cô đơn nữa, một lần nữa quay lại, nơi đây nghiễm nhiên đã được bài trí lại thành một căn phòng ngủ ấm áp.
Tiếng nước ào ào trong phòng tắm ngừng hẳn, cô từ từ xoay đầu nhìn sang. Anh mặc một chiếc áo choàng tắm dài bước ra, vừa đi vừa lau bọt nước đọng trêи tóc.
Thấy cô tỉnh lại, anh nhấc một góc chăn, lên giường, mặc kệ đầu tóc vẫn còn đang ẩm ướt, giang hai tay ôm cô vào lòng, dịu dàng hôn lên trán cô, giọng điệu nhẹ nhàng vô cùng: “Trêи người còn chỗ nào không thoải mái không?”
Cô chớp chớp mắt, khẽ lắc đầu, anh lại ôm chặt cô hơn một chút nữa, thở phào một hơi.
“Ngủ đi…”
Những lời này tựa như một quả bom cay, anh vừa nói xong, cô lại bắt đầu khóc, vùi mặt vào trong ngực anh, yên lặng nức nở, nước mắt mãnh liệt rơi xuống, làm phỏng ngực anh.
Cô rất kiêu ngạo, phần lớn thời gian bên nhau lúc nào cũng giương nanh múa vuốt ầm ĩ với anh, rất ít khi để lộ một mặt yếu ớt như vậy. Tống Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1898005/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.