Đỗ xe xong, Tống Chỉ đi theo Quân Thiên đến một con phố ẩm thực gần trường đại học. Lúc đi ngang qua một cửa hàng, anh mua một chiếc mũ lưỡi trai để đội, nhìn đám người rộn ràng ngược xuôi, anh hỏi lại cô một lần nữa: “Em tchật sự không muốn ăn cơm hộp sao?”
Quân Thiên lắc đầu.
Tống Chỉ choàng tay qua bả vai cô, cố gắng thương lượng: “Thiên bảo, chúng ta trở về nhà, lão gia đây sẽ gọi sơn hào hải vị cho em, em muốn ăn gì thì cứ chọn, được không?”
Đến phố ẩm thực rồi ăn uống ở quán hàng rong thế này, dù có cho anh trẻ lại mười tuổi anh cũng không làm nổi.
Quân Thiên đẩy tay anh ra, chen vào trong đám người. Đêm nay cô muốn nếm đủ đồ ăn vặt trêи đời, lúc ở trong trường đã không được ăn, vậy thì hôm nay phải đến phố ẩm thực ăn cho đủ.
Cô nghẹn một cục tức trong lòng, dù sao thì nhất định hôm nay cô phải ăn cho bằng được.
Thấy cô đã quyết định như thế, Tống Chỉ kéo thấp mũ xuống, đuổi theo, thầm chửi tục trong lòng.
Mẹ nó, dám cá là ông nội anh cũng không ngờ là anh sẽ ở chỗ như thế này đâu.
Hai người đứng chờ trước một quầy hàng bán xâu nướng, Quân Thiên đứng xếp hàng, còn anh thì chờ ở một bên.
Tống Chỉ quá cao, hơn nữa cộng thêm khí chất kiêu ngạo, dù đã kéo thấp mũ che kín nửa khuôn mặt, nhưng anh vẫn như hạc trong bầy gà, ai đi ngang qua cũng bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897987/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.