Đã lâu rồi Tống Chỉ chưa có một giấc ngủ nào yên bình đến như vậy. Khi tỉnh dậy vào sáng sớm hôm sau, Quân Thiên vẫn còn đang nằm trong vòng tay anh, hô hấp nhè nhẹ, khuôn mặt mềm mại, đáng yêu vô cùng.
Nếu không để ý vật dưới đũng quần kia, anh sẽ rất vui lòng ngắm nhìn cô như vậy cho đến khi cô tỉnh lại.
Tống Chỉ ghé sát vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ngửi nhẹ, anh có thể ngửi được một mùi sữa như có như không. Tống Chỉ vói tay vào qυầи ɭσ"ȶ của cô, khảy khảy miệng huyệt mềm mại: “Thiên bảo, làm một lần nhé?”
Nói khẽ đến không thể nghe được. Cô gái nhỏ đang ngủ say đương nhiên không thể nào trả lời, Tống Chỉ xem như cô đồng ý, đưa ngón tay lên phía trêи tìm đến âm đế của cô, nhẹ nhàng xoa nắn.
Tối hôm qua đã bị anh quấy mệt vô cùng, ngay cả lúc ngủ cũng mơ thấy bị anh lật qua lật lại, vậy nên Quân Thiên không tỉnh giấc, cô cứ tưởng mình đang nằm mơ.
Tống Chỉ xoa mạnh hơn, cô gái nhỏ trong lòng anh thở dồn dập, hàng mi run run, mơ mơ màng màng. Anh xoa mạnh hơn nữa, thân thể mềm mại của cô gái nhỏ run lên, chảy nước.
Tống Chỉ chỉ chờ điều này, thấy cô đã bắt đầu tỉnh lại, anh nhanh chóng lột qυầи ɭσ"ȶ của cô, bôi ɖâʍ thủy cô phun ra lên cây gậy thịt của mình. Côn thịt tím đen đẩy ra hai cánh hoa mềm mại, quy đầu đâm vào cái lỗ xinh đẹp, phụt một tiếng, hơn nửa cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897984/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.