Sau khi chiếc giường lớn gần 3 mét ban đầu được đổi thành một chiếc giường 1 mét rưỡi, căn phòng càng trở nên trống trải.
Quân Thiên nghĩ rằng, cô hẳn là không đến mức ngủ như một con heo đâu nhỉ, ngay cả giường dưới thân đổi thành một chiếc khác mà vẫn không bị đánh thức, chắc là do cô đang ở trong một hoàn cảnh xa lạ rồi.
So với những rắc rối của việc đổi giường, còn có một việc cấp bách hơn cần cô giải quyết.
Vừa rồi cô mới ngồi xổm trong phòng tắm, nhìn thoáng qua miếng băng vệ sinh dán trêи qυầи ɭσ"ȶ cả đêm qua, vết máu khô cạn nhắc nhở cô, kỳ sinh lý của cô sắp kết thúc.
Cái tên đàn ông đã nhốt cô, ấy thế mà vẫn biết giữ lời, không động tay động chân với cô trong kỳ sinh lý.
Đặc biệt là đêm kia, khi cô không kiểm soát được bản thân mà khóc lớn, liên tục ba buổi tối, ngay cả miệng cô mà đối phương cũng không hề chạm vào, đúng giờ ngủ sẽ xuất hiện ở trong phòng, ôm cô bắt đầu ngủ.
Nếu không nhờ giọng nói phân biệt, cô thậm chí còn nghĩ rằng đó là một người khác.
Dưới tình huống như cá nằm trêи thớt[1], so với việc người kia nằm trêи người cô hết hôn rồi lại cắn, thì việc thay một chiếc giường nhỏ hơn và hai người nằm sát nhau khi thức dậy, có vẻ cũng không quá khó chấp nhận cho lắm.
[1] cá nằm trêи thớt: nguyên câu gốc là “nhân vi đao trở, ngã vi ngư nhục”, có nghĩa là “người ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-thien/1897934/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.