Sở Kinh Thiên nhịn đã khá lâu rốt cuộc không còn nhịn nổi nữa, nhảy xổ đến trước người Diệp Vô Thần, đôi mắt tỏa sáng, vẻ mặt tha thiết nói: 
- Diệp lão đệ, thì ra ngươi lợi hại như vậy, chúng ta luận bàn một chút thế nào? 
Diệp Vô Thần cười lạnh nhạt, lắc đầu. 
Sở Kinh Thiên ngứa ngáy trong lòng xoa hai tay. Hắn kế thừa thiên tính mê võ như cuồng của Sở gia, nhưng ở không gian phong bế này, đối thủ duy nhất của gã chỉ có gia gia của gã, nhưng mỗi lần đều thảm bại không chút nghi ngờ. Hiện giờ rốt cuộc lại chờ được một cường giả, gã sao có thể buông tha. 
Gã vừa muốn tiếp tục dây dưa, thì lại nghe lão nhân ho nhẹ một tiếng: 
- Đại Ngưu, nếu hắn không muốn so chiêu với ngươi, thì đừng cưỡng cầu. 
Sở Kinh Thiên lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, vẻ mặt hậm hực. Nhưng lập tức hắn đảo con ngươi, nói: 
- Vậy Diệp lão đệ, nếu ngươi đã lợi hại như vậy, sau này hãy cùng ta đi săn được không? Trong rừng rậm đằng kia có đủ loại dã thú, còn có một con Hỏa Diễm Sư Tử ngay cả ta đều đánh không lại, con Hỏa Diễm Sư Tử đó chính là thập cấp ma thú, có điều nếu cùng đi với Diệp lão đệ, chúng ta đêm nay nói không chừng có thể được ăn thịt sư tử. 
Thập cấp? 
Diệp Vô Thần xoay chuyển tâm niệm, cười gật đầu nói: 
- Được, vậy chúng ta bây giờ đi đi. 
- Bây giờ? –Sở Kinh Thiên ngẩn ra, sau đó hưng phấn gật đầu: 
- Được, bây giờ đi luôn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than/61987/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.