“ À, chỉ là gặp người quen thôi, không có chuyện gì xảy ra hết. Chúng ta đi thôi.” Tôi gượng cười trả lời hắn.Nhưng thật là nhờ hắn mà tôi không còn rối nữa, lòng cũng nhẹ nhõm hơn.Tôi bỗng thấy như mình mắc nợ hắn vậy! Hì hì.
“ Mặc dù không trang điểm nhưng hôm nay cô cũng đẹp lắm đó, hì.” Hắn bỗng nhiên nói vậy làm tôi phát ngượng.
“ Thôi đi, nghe phát ớn.” Tôi thụi vào bụng hắn một cái rõ đau. Ấy thế mà hắn vẫn cười được. Cái tên này…
Một lúc sau hai chúng tôi đứng trước cửa rạp chiếu phim, Kỳ Phong nhận phần mua bắp rang bơ và nước uống, còn tôi nhận phần…đứng đợi.
“ Hey, bắp rang bơ này.” Hắn chạy tới chỗ tôi, trên tay cầm hai hộp bắp rangbơ to sụ. Tôi đón lấy một bộp từ tay hắn, mùi bắp cứ thế xộc thẳng vàomũi tôi một mùi thơm nức. Êu ơi, đã lâu lắm rồi mị chưa ăn lại bắp rangbơ, “sao tôi nhớ cái mùi nồng mặn quá”. :P
“ Thank you. À màchúng ta vào thôi.” Tôi nói rồi kéo tay hắn đi vào trong rạp. Ya, bầukhông khí ở đây bây giờ cũng không tệ. Nhớ 2 năm trước đó, khi mà ba tôi vẫn còn trên cõi đời này, ông từng đưa hai mẹ con tôi đến đây coi phim, tay trong tay cực kì hạnh phúc, ấy vậy mà chỉ được đi có đúng mỗi mộtlần. Tôi có hỏi ông sao không đến đây xem phim nữa thì ông lại cười vàtrả lời thế này này: “ Chơi sang một lần thôi không thì hết tiền đócưng.” Hà, nghĩ lại vẫn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-mo/2038854/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.