Jade giật mình tỉnh dậy, ngạc nhiên khi thấy mình đang nằm trên giường, vì nàng không hề nhớ đã lên giường như thế nào. Phải mất một lúc lâu nàng mới tiếp nhận được thực tế. Chúa ơi, nàng đã ngất xỉu thật. 
Vẫn còn đang cố chấp nhận cảm giác nhục nhã này thì nàng bỗng nhận ra cơn gió nhẹ đang thổi vào qua ô cửa sổ khiến làn da trần của nàng trở nên lạnh ngắt. Nàng mở mắt và thấy Sterns đang cúi xuống trên người nàng từ bên này giường còn Caine gập người từ bên kia. Vẻ cau có của bọn họ suýt nữa đã đẩy nàng rơi vào một cơn hôn mê khác. 
“Viên đạn đã xuyên thẳng qua”, Caine lẩm bẩm. 
“Cảm ơn Chúa vì điều đó”, Sterns thì thào. 
“Ai trong số hai tên vô lại các người đã cởi quần áo của tôi trong khi tôi không còn tỉnh táo hả?” Nàng hỏi bằng giọng lạnh lẽo như sương giá. 
Sterns giật mình nhảy dựng lên. Còn Caine chỉ mỉm cười. “Tiểu thư thấy khá hơn rồi chứ?” Lão quản gia hỏi sau khi đã bình tĩnh trở lại. 
“Khá hơn rồi, cảm ơn Sterns. Sao ông lại giữ tay tôi thế?” Nàng hỏi. 
“Để giữ cô nằm im, thưa tiểu thư”, ông trả lời. 
“Giờ ông bỏ tôi ra được rồi. Tôi sẽ không gây trở ngại đến công việc của Caine đâu.” 
Sau khi Sterns làm theo yêu cầu của nàng, ngay lập tức nàng cố đẩy tay Caine ra khỏi sườn mình. “Anh đang chọc vào em đấy, Caine ạ”, nàng càu nhàu. 
“Anh gần xong rồi.” 
Nàng thấy giọng anh cực kỳ gắt gỏng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-ho-menh/2783107/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.