-Rốt cuộc cậu lại làm gì nữa vậy hả?– Vy tức giận, xông tới nắm lấy cổ áo Trung, đấm vào mặt cậu một cái đau điếng.
-Tôi…Làm gì? – Trung cũng không biết bản thân cậu đã làm gì khiến Thư phải khóc và chạy đi như vậy nữa!
-Chẳng phải tôi đã nói với cậu rằng cậu ấy là "mọt sách" sao? Vy tức giận.
-Chỉ là một quyển sách thôi mà, tôi có thể đền… - Trung khó chịu nói. Tại sao chỉ vì một quyển sách thôi mà ai cũng trở mặt với cậu hết vậy chứ?
-Não-phẳng! – Vy ngắt lời Trung, bỏ cổ áo cậu ra, quay người bước đi. Trước khi đi còn không quên bổ sung thêm một câu – Tốt nhất cậu nên tránh xa Thư ra, đừng làm cậu ấy đau thêm nữa!
-Cô nói vậy là có ý gì? – Trung khó hiểu nhìn theo bóng lưng của Vy đang dần biến mất ở ngã rẽ.
-Quyển sách này, cậu không thể đền đâu! – Đào nói, nhặt trang bìa dưới đất đặt lên bàn.
-Đúng vậy. Nó là ấn bản đầu tiên, và cũng là cuối cùng rồi! – Lam nói.
-Đừng có lừa tôi! – Trung không tin vào những lời họ nói, quát.
-Lừa cậu bọn tôi được gì sao? Cậu chưa bao giờ hiểu L…Thư cả! Chẳng hiểu sao cậu ấy lại "th"…"tốt" với cậu như vậy chứ? – Đào tức đến nỗi suýt lỡ lời.
-Cậu không biết Thư đã làm gì để có được quyển sách đó đâu. – Lam thở hắt ra, giọng căm ghét – Nên là…Cậu không bao giờ hiểu được cậu ấy đâu! Làm ơn "rời xa" cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-hay-ac-quy-rot-cuoc-em-la-ai/2495762/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.