Phiền Lê tay chống thái dương, thần tình thiếu kiên nhẫn nghe các đại thần khuyến giải.
“Bệ hạ, người thật sự phải hảo hảo ngẫm lại vấn đề này, người đăng cơ đã hơn ba trăm năm, lại một tử tự (con trai nối dõi) cũng chưa có.”
“Đúng vậy a, mỹ nhân trong hậu cung của bệ hạ cũng không ít, hẳn có mấy vị phi tử đủ tư cách vì người truyện tông tiếp đại (nối dõi tông đường) đi?”
“Đúng vậy, nhân dịp này, người cũng nên đem ngôi vị Thiên hậu xác lập, Thiên hậu có thể xử lý hậu cung sự vụ, có thể giúp ngài phân ưu (bớt nỗi lo) a.”
“Nếu bệ hạ không chọn được người thích hợp, vi thần có thể tiến cử.”
“A a, vi thần cũng có mấy người muốn tiến cử, bệ hạ, người có muốn nghe qua một chút?” Vừa nói đến việc tiến cử người cho ngôi vị Thiên hậu, các đại thần đều tranh tiền khủng hậu (người sau tranh người trước) cướp lời nhau nói.
Phiền Lê hung bạo trừng mắt nhìn bọn họ một cái.
“Đều câm miệng cho ta!”
Chúng thần biết tính cách của hắn, lập tức câm như hến.
“Chuyện của ta không liên quan đến các ngươi.” Phiền Lê giận dữ nói, một lão thần nhịn không được lên tiếng:
“Bệ hạ, ngài nói như vậy là không đúng rồi, tử tự của bệ hạ cùng Thiên hậu, đều là liên quan đến tương lai đại sự của thiên giới, như thế nào lại cùng chúng thần không liên quan?”
Các đại thần khác cũng “Đúng vậy Đúng vậy” phụ hoạ theo, Phiền Lê đột nhiên đứng lên, khiến bọn họ sợ tới mức vội vã im miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-chi-sung/202901/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.