Sư phụ không đồng ý, Diệp Thiên cũng không có cách nào khác, hơn nữa "Mai rùa" trong đầu cũng không phải dùng thường xuyên, Diệp Thiên đành cắn răng đồng ý, cùng lắm là tiếp tục ở trên giường nằm vài ngày thôi.
Nghe được Diệp Thiên nói vậy, Liêu Hạo Đức mừng rỡ, vội vàng nói:
- Được, ông nhất định sẽ không trách cháu, đến lúc ông trở về nước, còn có thể mua cho cháu rất nhiều đồ chơi nước ngoài!
Phải biết rằng, việc này vốn là ông ta đến thỉnh giáo Diệp Thiên, tuy rằng đã xuất hịên một lão đạo sĩ tay nghề rất cao, nhưng người ta không muốn rời núi, có thể để cho Diệp Thiên đi một chuyến, tâm nguyện lần này tới coi như đạt được.
- Quách Tiểu Long, đi, chúng ta phải về thôi!
Tuy rằng phong cảnh Mao Sơn đẹp, nhưng Liêu Hạo Đức cũng không muốn ngây người thưởng thức thêm một giây, sau khi gọi cháu trai đến, nói:
- Tiểu Long, cháu đưa đồng hồ cho Diệp Thiên đi...
Phía trước Liêu Hạo Đức từng chú ý thấy, Diệp Thiên thường thường nhìn vào cái đồng hồ điện tử kia, trước mắt không biết làm thế nào biểu đạt tâm ý của mình, vì thế đã nghĩ đưa cho Diệp Thiên cái đồng hồ trước.
- Vâng, thưa ông!
Tuy rằng lòng Quách Tiểu Long tràn đầy không muốn, nhưng cũng không dám không nghe lời ông ngoại, đành đưa đồng hồ đeo tay cho Diệp Thiên, nói:
- Diệp Thiên, cho cậu!
- Tớ không cần, ông à, ông làm như vậy cháu không đi đâu!
Diệp Thiên lắc lắc đầu, nó rất thích đồng hồ của Quách Tiểu Long, nhưng trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1236477/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.