“Ây da da, cái tiểu nha đầu này, kể từ lúc ở học viện chế dược cự tuyệt hai lão già chúng ta thì không còn gặp lại nữa.” Một giọng nói vang lên, mang theo ý cười trêu ghẹo, Vân Phong cười bất đắc dĩ nhìn hai vị trưởng bối đi tới trước mặt, “Trưởng Lão Đan Thanh, trưởng lão Đan Tố, đã lâu không gặp.”
Đan Thanh vẫn thế, vẫn bộ dáng cười ha hả, Đan Tố vẫn giữ vẻ mặt vô cùng nghiêm túc không nói gì nhiều, nhưng ánh mắt nhìn Vân Phong mang theo sự tán thưởng, hiện nay hai người chính là nhân vật quan trọng của Tổng Công Đoàn chế dược, tài nghệ cũng là cao nhất, hiện đã đạt tới Tông Sư ba sao.
Bạch Khánh Phong cười lên, “Các ngươi cứ nói chuyện đi, ta còn có việc bận khác, có một nhóm thanh niên mới tới, ta đi xem thử một chút.”
“Đi đi, làm phiền ngươi.” Đan Thanh cười nói, Bạch Khánh Phong khoát tay đi ra ngoài, Đan Thanh vỗ vai của Vân Phong, “Chúng ta có thể tìm chỗ để nói chuyện, ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi rõ nha đầu Vân Phong.”
Đan Tố gật đầu, ba người bên cạnh người tới người đi, thật không dễ dàng, Vân Phong chỉ có thể cười cười đi theo hai người kia, không khỏi lắc đầu bất đắc dĩ, xem ra việc mình cự tuyệt lúc đó trưởng lão Đan Thanh vẫn còn nhớ trong lòng, uầy!
Đi tới một căn phòng, ba người đẩy cửa đi vào, Đan Thanh đóng cửa lại, ngăn cách tiếng ồn ào ở bên ngoài, hai vị trưởng bối ngồi đối diện Vân Phong, nàng cũng ngồi xuống, Đan Thanh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102430/quyen-6-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.