Toàn bộ người trong đình viện vừa bước ra căn phòng vừa rồi nghe hai chữ Vân Phong sau liền run lên, ánh mắt dồn về phía nàng. Kinh ngạc, nghi ngờ, kích động, khiếp sợ.
“Các ngươi có nhầm không? Mặc dù nàng trông không hề tầm thường, nhưng mà sẽ không thể là Vân Phong chứ?” Vẻ mặt nữ nhân ngạc nhiên, vẫn còn hoài nghi không tin, mấy thị vệ ngay lập tức ném ra những biểu hiện của Vân Phong, “Phu nhân, người xem này.”
Nữ nhân cầm trong tay, sắc mặt biến đổi. Đây chẳng phải là…
Ánh mắt ngẩng lên nhìn thẳng vào Vân Phong, miệng mở tới khong khép được, “Ngươi… ngươi là Vân Phong?”
Vân Phong nhíu mày không trả lời, ánh mắt quét một vòng, “Không có lệnh của ta, ai cũng không được phép vào trong phòng của nghĩa phụ, không có ngoại lệ.”
Mọi người trong viện sững sờ, đây là yêu cầu gì? Nữ nhân nghe thấy thế vội vàng lên tiếng, “Chờ đã, mặc dù Vân Phong ngươi là nghĩa nữ của ngài ấy, nhưng ngươi có ý gì? Không để người khác vào, ngộ nhỡ ngài ấy gặp chuyện không may thì phải làm sao?”
Mấy thị vệ bên cạnh vội vàng kéo lại, “Phu nhân! Nhưng mà nàng ấy là Vân Phong.”
Nữ nhân hất văng cánh tay thị vệ ra, “Vậy thì sao?”
“Ta tự có cách bảo vệ nghĩa vụ không làm sao, người khác không cần phải quan tâm.” Vân Phong thấp giọng nói, sau đó tiến về phía bàn đá kế đình viện ngồi xuống, “Cũng không cần người nào phục vụ cả, các ngươi có thể đi.” Vân Phong lạnh nhạt nói, người trong viện nhìn nhau vài lần rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102403/quyen-6-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.