Khúc Lam Y cười bất đắc dĩ, tay nhẹ miết qua gò má của Vân Phong, “Có lúc ta thật sự hy vọng nàng sẽ để ý một chút.” Vân Phong mỉm cười, “Để ý thì cũng nên cần để ý đúng người, mấy người kia chỉ nói chút bóng gió, để ý có ích lợi gì đâu. Huống hồ đây là lãnh thổ của dòng thứ, họ muốn nói gì chả được.”
Khúc Lam Y lắc đầu, nếu so về tâm cảnh, nữ nhân hắn yêu cao xa hơn nhiều, sự thong dong và bình tĩnh kia cơ bản không có ở lứa tuổi của nàng, chỉ có những người đã trải qua nhiều kinh nghiệm và già dặn như Phong tiền bối mới có thể có được tính cách như thế. Khúc Lam Y mỉm cười, nương tử của hắn quả không phải là người bình thường.
Hai người nghe được đủ loại lời nói, gần như ai cũng chĩa mũi dùi về phía Vân Phong, thậm chí là cả Vân gia. Trong lòng người dòng thứ tràn ngập oán khí, trong mắt họ Vân Phong là kẻ khiến Ngọc Liên đắc tội, nếu như không có nàng, Ngọc Liên đã trở thành một đôi với Thiếu Chủ, dòng thứ này sẽ càng được vinh dự hơn, Vân Phong xuất hiện khiến mọi twhs tan biến, thậm chí còn khiến họ trở thành nỗi nhục nhã. Còn có chuyện gần đây Vân Khải tới Nạp Khê tộc nữa, phía bên dòng chính đã có oán hận, huống hồ là ở dòng thứ, lời nói lung tung càng bay đầy rẫy, cái gì cũng có được.
Nào là Vân gia mượn dịp này leo lên Nạp Khê tộc, muốn moi được lợi ích, Vân Phong không xứng với Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102361/quyen-6-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.