Edit: Mavis Clay
Vân Phong mở to mắt, lúc này mới cảm nhận được gò má mình hơi lành lạnh, nhìn ánh mắt đau lòng của Khúc Lam Y làm nàng có chút khó tin, sao hắn lại tới đây? “Lam Y…” Vân Phong lên tiếng, lúc này mới kinh ngạc phát hiện giọng mình lại khàn tới như thế.
Khúc Lam Y ôm nàng vào lòng, cảm nhận nhiệt độ lạnh lẽo trên người Vân Phong, trái tim nhói lên từng cơn khó chịu, Tiểu Phong Phong của hắn khóc rồi…
“Đừng khóc, ta tới rồi đây, Vân Khải không sao đâu, cac trưởng giả Nạp Khê tộc đã đồng ý cho mượn rồi.” Khúc Lam Y ôm chặt Vân Phong, hy vọng có thể dùng nhiệt độ của mình để sưởi ấm cho nàng.
Vân Phong ngạc nhiên, cho mượn rồi? Các trưởng giả Nạp Khê tộc vậy mà lại đồng ý? Sao lại thế? Có phải Khúc Lam Y đã làm gì không, mới khiến cho những trưởng giả kia đồng ý như thế.
Vân Phong nghĩ tới đây đột nhiên bắt lấy tay Khúc Lam Y, siết chặt, “Có phải chàng đã làm gì không? Hay là hứa hẹn điều gì? Hay là trao đổi điều gì đó? Lam y, ta không cho phép chàng làm thế, có hiểu không?”
Khúc Lam Y cười, đau lòng nhìn Vân Phong, “Ta không hứa hẹn gì cả, không làm gì cả.”
“Ta không tin.” Mắt Vân Phong sáng rực lên, “Ta không tin. Minh Tưởng Trì là nơi nào chứ, mặc dù ta không quá rõ, nhưng hiểu tại sao các trưởng giả không cho mượn. Sư tôn nói bọn họ còn từ chối, nhưng sao bây giờ lại đồng ý? Lam Y, chàng nói thật cho ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102360/quyen-6-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.