“Ngươi…” Hoa Linh nhìn bóng lưng tuyệt trần rời đi của Vân Phong mà không thể làm được gì, nàng ta chỉ có thể cắn môi nghe tiếng thét lớn của Ngọc Cẩm: “Sư tỷ, cứu muội với! Cứu muội!”
Chẳng bao lâu sau, bóng dáng của Vân Phong biến mất trong tầm mắt Hoa Linh. Vốn dĩ Hoa Linh định ra tay ngăn trở nàng nhưng nhớ tới sự chênh lệch thực lực giữa mình và Vân Phong thì dù nàng ta có xuất thủ cũng có thể làm gì được đây?
Nàng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Ngọc Cẩm bị Vân Phong xách đi. Không được, Ngọc Cẩm đã từng ra tay với người kia của Cung gia, mà Vân Phong lại vừa tuyên bố trước mặt mọi người rằng nàng là bằng hữu của tiểu cô nương kia. Ngọc Cẩm bắt nạt bằng hữu của nàng thì nàng tất nhiên sẽ không để cho Ngọc Cẩm sống thoải mái. Dù thế nào thì Ngọc Cẩm cũng là đệ tử quan môn của tam trưởng lão, nếu như Ngọc Cẩm xảy ra chuyện gì thì thì nàng ta sẽ không dễ dàng ăn nói với tam trưởng lão.
Hoa Linh lập tức phất tay áo rời khỏi không trung, nàng ta muốn tìm tam trưởng lão trong thời gian ngắn nhất. Hoa Linh không hiểu rõ tính cách của Vân Phong, lỡ mà nàng ra tay với Ngọc Cẩm thì… Hoa Linh vội vàng rời đi.
Dược tễ trưởng lão thấy Vân Phong bắt ép Ngọc Cẩm đi như vậy thì không khỏi cười nói: “Nha đầu Vân Phong này thú vị, thế mà dám mang đệ tử quan môn của tam trưởng lão đi, thú vị, thú vị!”
Dược tễ trưởng lão cười cười, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102130/quyen-5-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.