Edit: Mavis Clay
Chuyện của Lăng Khiếu Vân nàng cũng chỉ biết sơ sơ mà thôi, Lăng Khiếu Vân là đứa con bị bỏ rơi của Lăng gia, số phận cũng vô cùng lận đận, Lăng gia ném hắn ra khỏi nhà để hắn tự sinh tự diệt, có điều Lăng gia lại không ngờ hắn lại chạy tới Đông Đại Lục. Nhưng cho dù Lăng Khiếu Vân có là ma pháp sư, thì đối với Lăng gia mà nói thì một người không có năng lực không gian thì cũng giống như phế vật, lúc ở học viện Ma Tang gặp được Lăng Khiếu Vân, Vân Phong không hiểu rõ ý nghĩa của cái biệt danh Lăng điên lắm, nhưng giờ cuối cùng nàng đã hiểu.
Nếu như lần này người trở lại Lăng gia thật sự là hắn, hẳn là chẳng phải tới ôn chuyện gì, mà là muốn cho người Lăng gia hiểu, quyết định vứt bỏ hắn lúc trước là sai lầm đến cỡ nào, đã hình thành trong tim hắn một sự thù hận sâu sắc.
Vân Phong liếc nhìn Khúc Lam Y, trong lòng hai người đã hiểu đại khái, Lăng Gia Hoa không phải là đối thủ Lăng Khiếu Vân, suýt nữa thì bỏ cả mạng, mặc dù thân phận của Lăng Gia Hoa khá cao, nhưng Lăng Thiên Túc lại là một người rất công bằng, vì người tài giỏi mà có thể vứt bỏ cả huyết mạch của mình, chính vì hắn chỉ là một phế vật.
Phụ thân của Lăng Gia Hoa bị ép tự đóng cửa xám hối đến 300 ngày. Trời ơi, hắn thật sự không cam tâm, "Đại ca! Ngài thiên vị súc sinh kia. Ngài lại không hề che chở cho người nhà của mình."
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102097/quyen-4-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.