"Thực lực lục cấp, vẫn còn phải đợi một chút." Vân Phong sờ đầu Hạ Thanh. Chắc nên để cô bé này vào Long Điện tu luyện thôi, làm ít công to. Có thể khế ước Hoa Ưng sớm một chút, Hạ Thanh cũng được đảm bảo hơn.
Hoa Ưng trong lồng đập cánh vài cái, kêu lên vài tiếng. Lam Dực đi tới: "Đừng lo lắng, chủ nhân tương lai của ngươi không tồi, sẽ không bạc đãi ngươi đâu."
Sau khi Hoa Ưng nghe được thì hoàn toàn yên tĩnh, có lẽ đã nghe được lời của Lam Dực, dù sao Lam Dực cũng là người từng trải, Vân Phong cũng đối xử với hắn không tệ. Có chủ nhân như Vân Phong, cũng coi như Lam Dực có phúc, tất nhiên đồ đệ của chủ nhân cũng sẽ không tệ.
Hạ Thanh đã lấy chồn lông vàng trong chuồng ra, lúc vật nhỏ nhìn thấy Hạ Thanh thì dáng vẻ lại vô cùng thân cận, nó cũng tự biết vận mệnh của mình. Để làm một ma sủng, quả thật chuột lông vàng rất có phong cách.
Hạ Thanh yêu thích nâng niu chuột lông vàng không buông tay, vuốt ve bộ lông dày mượt của nó. Nhục Cầu đứng trên đầu vai Vân Phong khinh thường liếc nó, chuột lông vàng ngẩng đầu kêu vài tiếng với Nhục Cầu, lại đổi lấy vẻ mặt dữ tợn của nó. Chuột lông vàng sợ tới mức lập tức chui vào trong lòng Hạ Thanh, không chịu ra ngoài.
Vân Phong lấy một chiếc nhẫn không gian trống không ra, thu Hoa Ưng vào trong, giao vào tay Hạ Thanh: "Thanh Thanh, chỉ khi con đã đến lục cấp, con mới có thể mở chiếc nhẫn này ra, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101910/quyen-4-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.