Chương trước
Chương sau
Một quả trứng lớn cao nửa thước nằm trên sàn, bên ngoài còn có thuỷ nguyên tố mờ nhạt đang trôi nổi, nhìn từ xa không khác gì một lớp hơi nước đang vây quanh. Mà bên trong quả trứng kia là cái gì, không ai có thể biết được.
Linh đứng bên cạnh quả trứng thu hút sự chú ý của những người bên cạnh, lướt mắt nhìn qua những người dưới đài: "Hẳn tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, đây là một quả trứng còn chưa được ấp. Trứng của tộc Giao Nhân khó lấy đến đâu, trong lòng mọi người cũng đều biết. Trứng chưa được ấp chính là thứ dễ khống chế nhất, cho dù có làm sủng vật thì cái danh tộc Giao Nhân cũng có thể làm chấn động một phương rồi."
Lời này vừa nói ra, rõ ràng trong hiện trường có vài người càng thở gấp hơn. Sắc mặt của một ít triệu hồi sư còn khó coi hơn nhiều, ma thú quý hiếm như vậy sao có thể làm sủng vật chứ? Liên minh triệu hồi sư cũng cho phép chuyện như vậy xảy ra sao?
"Đây là ý của người bán, tuy rằng liên minh triệu hồi sư cũng cảm thấy rất đáng tiếc. Nhưng người bán quả trứng này có ý riêng của người đó, người bán không cần giao dịch bằng khoáng thạch, hắn có yêu cầu riêng. Mà người đầu tiên có thể thoả mãn yêu cầu của hắn, tất nhiên sẽ có thể lấy quả trứng này đi."
Không cần giao dịch bằng khoáng thạch sao? Vân Phong hơi nhíu mày. Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần, ngũ quan của vị triệu hồi sư cửu cấp kia cũng đã nhăn chặt lại, không cần giao dịch bằng khoáng thạch, không thể nghi ngờ chính là thêm rất nhiều chuyện xấu, rốt cuộc thứ mà người bán yêu cầu là gì?
Linh nhìn thấy không khí càng ngày càng căng thẳng, cười ha ha: "Yêu cầu của người bán rất đơn giản, hoả tinh nguyên sinh dịch."
Lời vừa dứt, trong đại sảnh có người cau chặt mày, còn có người lại mang vẻ mặt ngơ ngác. Vân Phong sửng sốt, hoả tinh nguyên sinh dịch sao? Bỗng nhiên Tiểu Hoả cũng nhớ ra: "Chủ nhân...!" Lúc trước khi Vân Phong vừa khế ước được Tiểu Hoả không lâu, bởi vì Nhục Cầu sơ sảy nhảy vào trong khe núi lớn kia mà gặp được Ngao Kim, Vân Phong cũng chiếm được bình chất lỏng đỏ tươi như máu từ hoả tinh nguyên sinh thụ toả ra năng lượng hoả nguyên tố cuồn cuộn kia! Đây chắc chắn là hoả tinh nguyên sinh dịch rồi.
"Hoả tinh nguyên sinh dịch được lấy ra từ trên hoả tinh nguyên sinh thụ, cho tới nay nơi hoả tinh nguyên sinh thụ sinh trưởng vẫn là một bí ẩn, còn xin mọi người nỗ lực rồi. Ai lấy ra hoả tinh nguyên sinh dịch trước, quả trứng này sẽ là của người đó. Thời gian không hạn định, tới trước lấy trước."
Lời của Linh lại khiến mọi người trong đại sảnh hoàn toàn rung động, thậm chí còn có rất nhiều người phẫn hận mắng ra tiếng, đây là điều kiện quỷ quái gì vậy! Bọn họ còn chưa nghe qua cái gì là hoả tinh nguyên sinh dịch! Ngay cả nơi hoả tinh nguyên sinh thụ sinh trưởng cũng không rõ ràng, muốn người ta đi đâu tìm đây?
"Không thể thay điều kiện sao? Ta cũng không thiếu gì cả." Có người nói ra một câu này. Linh mỉm cười: "Thật ngại quá, người bán chỉ cần hoả tinh nguyên sinh dịch, những cái khác hoàn toàn không được."
Vân Phong nhìn sắc mặt xám trắng của những người trong đại sảnh, chỉ có thể cảm thán bản thân mình thật may mắn. Bình hoả tinh nguyên sinh dịch lấy được lúc trước nàng còn chưa dùng qua, đến nay vẫn để trong trữ vật không gian của nàng. Thứ hoả tinh nguyên sinh dịch này còn có thể hấp thụ chiến khí. Vốn dĩ Vân Phong còn định sử dụng thứ này lên ma trượng cấp bậc quân chủ của nàng. Thử nghĩ xem nếu ma pháp còn có thêm tác dụng hấp thụ chiến khí, uy lực sẽ hơn hẳn lúc trước, hơn nữa đối với chiến sĩ mà nói thì đúng là một hồi ác mộng!
Tay vừa chuyển, bình hoả tinh nguyên sinh dịch lúc trước lại xuất hiện trong tay Vân Phong, hiện tại cả bình đựng cũng đã biến thành màu đỏ nhạt. Trải qua vài năm, sức sống của hoả tinh nguyên sinh dịch vẫn không giảm như cũ, đến nay Vân Phong vẫn có thể cảm nhận được luồng hoả nguyên tố cuồn cuộn từ thứ này.
"Đây là... Hoả tinh nguyên sinh dịch sao?" Khúc Lam Y nhìn thoáng qua lọ đựng, ngay lập tức đã biết bên trong là thứ gì. Khoé môi Vân Phogn giật nhẹ, nàng rất may mắn, thứ người khác không hề hay biết, nàng lại có được rồi.
"Sư phụ tuyệt quá!" Trong mắt Hạ Thanh đều là sự sùng bái, trong mắt cô bé không có gì là Vân Phong không làm được, chuyện có khó đến đâu cũng không thể làm khó được sư phụ của nàng. Dù có thần kì đến đâu cũng không thể làm khó được sư phụ của nàng.
Vân Phong gật đầu, thưởng thức cái lọ trong tay, cũng có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt thèm thuồng đến nhỏ dãi của Tiểu Hoả. Lúc trước Tiểu Hoả vẫn mang vẻ mặt này, xem ra mấy năm sau vẫn không hề thay đổi như vậy.
"Khụ khụ, hoả huynh." Lam Dực ở bên cạnh thấp giọng gọi, đột nhiên ý thức của Tiểu Hoả trở lại, lúc này mới miễn cưỡng dời tầm mắt khỏi chiếc bình nhỏ kia.
"Chỉ có thể nói vận may của ta không tệ." Vân Phong nói một câu, cười cười. Nhấn vào cái ấn kia: "Hoả tinh nguyên sinh dịch, người bán cần bao nhiêu?"
Một câu này lại khiến cả đại sảnh đang ồn ào lại lâm vào yên tĩnh, có người còn đang thảo luận xem hoả tinh nguyên sinh dịch là gì, lúc này xem ra là đã có người có rồi!
"Nếu tiểu thư đã có, người bán muốn đích thân thương lượng với tiểu thư." Linh cười, trên mặt cũng không có bao nhiêu kích động. Vân Phong nghĩ giáp mặt thương lượng cũng không tệ, nếu người bán này nghĩ có thể chiếm được lời từ trên người mình thì đã hoàn toàn sai rồi.
"Vậy thì gặp mặt thương lượng." Vân Phong nói xong, đột nhiên có một người trong đại sảnh đứng lên, vẻ mặt rất kích động. Chính là nữ triệu hồi sư luôn bình tĩnh kia, nữ nhân rất khó gần mà Vân Phong từng gặp lúc mới tiến vào liên minh triệu hồi sư.
"Ta dùng khoáng thạch cực phẩm đổi với ngươi!" Tiếng nói có chút kích động của nữ nhân kia vang lên trong đại sảnh: "Tám trăm khoáng thạch cực phẩm cực phẩm! Nếu ngươi cảm thấy thiếu, ta còn có thể tăng thêm! Ta dùng thứ này mua bình hoả tinh nguyên sinh dịch của ngươi!"
Vân Phong nhìn sang, ánh mắt của nữ nhân kia đang quét thẳng tới, tuy rằng không nhìn thấy Vân Phong nhưng vẫn cố chấp nhìn, tựa hồ như có thể xuyên thấu cả vách tường kia. Phát hiện Vân Phong không lên tiếng, nữ nhân kia cắn môi: "Một nghìn viên khoáng thạch cực phẩm! Ta chỉ có thể ra nhiều như vậy thôi! Ngươi là người mua được Hoa Ưng đi! Ngươi đã có một ma thú phong hệ rồi, ma thú thuỷ hệ không thể để làm sủng vật được, chắc hẳn nên để người thuộc thuỷ hệ lấy được mới đúng!"
Vốn dĩ Vân Phong không hề muốn cho, vì thế khi nữ nhân này bắt đầu nói nàng cũng không hề lay động, nhưng khi nàng ta nói xong những lời cuối cùng, dáng vẻ như ngươi buộc phải cho lại khiến lòng Vân Phong có chút khó chịu.
"Ta không nhường thì thế nào?" Giọng nói lạnh như băng của Vân Phong đã trền khắp đại sảnh, hiện tại đã không còn ai lên tiếng, tất cả đều nín thở nghe đoạn đối thoại của hai người. Phần lớn những người ở đây đều cho răng, Vân Phong đã có được Hoa Ưng thì tất nhiên sẽ chừa cho người khác một con đường sống. Lấy hết thứ tốt vào trong tay, cũng không nhất định sẽ giữ được.
"Ngươi... Ngươi quá tham lam rồi! Ta là triệu hồi sư thuỷ hệ, ma thú thuỷ hệ ở trong tay triệu hồi sư thuỷ hệ mới phát huy được tác dụng lớn nhất!" Nữ nhân đứng thẳng lên nói một câu. Qủa thật lời này cũng có đạo lý, nhưng khí thế lại có chút bức người, dù sao trên hội đấu giá này không chỉ có mấy lời nói đó là được, người ra được giá mới là người có tư cách, ai quan tâm ngươi có là triệu hồi sư thuỷ hệ hay không thuỷ hệ chứ.
Vân Phong cười lạnh: "Sao ngươi biết ta có phải triệu hồi sư thuỷ hệ hay không?"
Nữ nhân nghe đến đó lại cười một cách khinh thường: "Ngươi đã mua được Hoa Ưng, tất nhiên là phong hệ. Nếu ngươi không phải là phong hệ mà còn mua Hoa Ưng chỉ có thể chứng tỏ rằng ngươi là một kẻ có của ngang ngược, phong hệ hay thuỷ hệ, ngươi cho rằng bản thân ngươi là triệu hồi sư song hệ sao?"
Vân Phong cười: "Hội đấu giá là nơi cho người ra giá, ta không làm gì trái với quy định, ngươi có tư cách và lập trường gì để nói vậy với ta? Chẳng lẽ chỉ vì ngươi là thuỷ hệ nên nhất định ta phải đưa cho ngươi sao?"
"Ngươi... Ngươi! Ngươi muốn gì thì mới bán hoả tinh nguyên sinh dịch cho ta? Ngươi muốn gì thì mở miệng nói luôn đi!" Nữ nhân kia gào to một câu. Ý cười lạnh lẽo trên khoé môi Vân Phong lại càng sâu hơn, khẩu khí này lớn thật.
"Hừ." Căn bản Vân Phong lười phản ứng lại với nàng ta, ngươi là triệu hồi sư thuỷ hệ thì ta phải cho ngươi, cái lí gì đây vậy? Đây là hội đấu giá, không phải nói nào khác! Ngươi nói lời này cũng không xem tình huống rồi! Còn nữa, ngươi không phải là bằng hữu của Vân Phong ta, nhiều nhất cũng chỉ là người xa lạ mà thôi, thứ Vân Phong ta muốn, tại sao phải cho ngươi?
Nữ nhân kia còn muốn nói gì nữa, lúc này Linh lại cười mở miệng: "Vị khách nhân này không nên nói nữa, đừng tự làm khó mình."
Bỗng chốc mặt nữ nhân kia hồng lên, cắn môi không cam lòng đứng ở kia, mắt nhìn chằm chằm vào quả trứng trên đài, không có một triệu hồi sư thuỷ hệ nào có thể cam tâm từ bỏ một quả trứng như vậy. Huyết thống tộc Giao Nhân, chủng tộc thần bí ở Vô Tận Hải, nếu có thể khế ước với chủng tộc như vậy, đúng là một trợ lực tốt cho nàng ta.
Cơ hội dành cho những người đủ điều kiện, chỉ có thể nói phúc duyên của Vân Phong rất sâu, vừa hay nàng lại có thứ người bán muốn, nếu nàng không có, xem ra nàng cũng phải hao tâm tổn trí như những người khác rồi. Có vài thứ, cũng chỉ có thể thuộc về người có duyên.
Linh ở trên đài còn nói vài câu, không thể nghi ngờ lúc này buổi đấu giá đã kết thúc, đã có người có được hoả tinh nguyên sinh dịch, tất nhiên những người khác cũng đã không còn cơ hội. Rất nhiều người cũng mang theo khuôn mặt đầy tiếc hận mà rời đi, ngay cả vị triệu hồi sư cửu cấp kia cũng chỉ có thể xoay người rời đi trong giận dữ, cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp.
"Tiểu thư, xin chờ một chút." Linh hơi hành lễ về phía Vân Phong, ôm quả trứng này đi xuống sàn đầu giá. Hội đấu giá đã kết thúc, người trong đại sảnh cũng đã lục tục rời khỏi. Vân Phong chờ trong phòng, một lát sau, tiếng gõ cửa đã vang lên.
"Vào đi." Cửa bị đẩy ra, Linh ôm một cái hộp tinh xảo đi tới, phía sau còn có một nam nhân mặt không biểu cảm đi theo. Ngũ quan của nam nhân này hơi cứng nhác, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc, lúc nhìn thấy Vân Phong chỉ gật đầu, Vân Phong cũng gật đầu với hắn. Nam nhân này rất khó lường, cho dù là ngũ quan hay thực lực thật sự của bản thân. Vân Phong vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được thực lực của hắn đã bị kiếm chế, năng lượng dao động ngầm không ngừng truyền đến từ người nam nhân này, xem ra cũng là một kẻ thâm tàng bất khả lậu.
Linh cẩn thận đăt chiếc hộp đến trước mặt Vân Phong, đứng sang một bên: "Vân tiểu thư, người bán muốn xem hoả tinh nguyên sinh dịch của người một chút."
Tay Vân Phong vừa chuyển, một cái bình nhỏ đã xuất hiện trong tay nàng. Cái lọ nhỏ có màu hơi đục, hoả tinh sinh nguyên dịch bên trong lại có màu đỏ dập dờn, năng lượng hoả nguyên tố hung hãn đang không ngừng tản ra.
Hạ Thanh có chút giật mình mở to mắt nhìn nhưng cũng không mở miệng nói chuyện. Cái lọ này nhỏ hơn nhiều so với cái lọ vừa rồi, tất nhiên Vân Phong cũng không phải người coi tiền như rác, đương nhiên đã là thứ tốt thì không thể cứ đưa ra như vậy, nàng còn phải để lại cho mình. Lọ hoả tinh nguyên sinh dịch mà nàng lấy ra chỉ là một phần, ba phần còn lại đã được để trong trữ vật không gian của Vân Phong.
Nam nhân với vẻ mặt cứng nhác kia vừa thấy hoả tinh nguyên sinh dịch, đột nhiên mắt sáng lên, hô hấp cũng trở nê dồn dập, tựa hồ đã khao khát thứ này từ lâu. Linh đứng ở bên cạnh nhìn thấy thì mỉm cười: "Tiên sinh, ngài đã vừa lòng chưa?"
Nam nhân giương mắt nhìn Vân Phong, dường như đang tìm kiếm chút gì đó, cuối cùng chậm rãi mở miệng: "Ngươi vẫn còn." Giọng nói lại có phần khàn khàn, Vân Phong kinh ngạc một hồi, nhưng trên mặt vẫn không lộ vẻ gì: "Chỉ có chừng này, ngươi tin hay không là chuyện của ngươi."
Chân mày của nam nhân kia nhíu chặt vào nhau, đưa mắt đánh ía Vân Phong vài lần. Vân Phong để mặc cho hắn đánh giá, nàng cũng không tin nam nhân này có thể biết trong trữ vật không gian của có những gì.
Trầm mặc một lát, rốt cuộc nam nhân kia cũng gật đầu, lấy chiếc bình trên tay Vân Phong, cầm chặt trong tay, thân thể của người nam nhân này cũng run lên rất nhẹ. Vân Phong nhìn dáng vẻ của nam nhân này lại cảm thấy có chút quái dị, cũng không hỏi gì nhiều. Linh đứng lên, mang theo nam nhân kia đi ra ngoài.
"Sư phụ, người biết người vừa rồi không?" Hạ Thanh chớp chớp mắt. Vân Phong cười: "Có lẽ nếu thử thăm dò thì sẽ biết."
Quét mắt đến trên bàn, quả trứng kia cứ lẳng lặng nằm bên trong. Nếu quả thật là trứng của tộc Giao Nhân thì tốt, nếu không thì, có lẽ nàng đã có chút lỗ vốn rồi.
"Vân tiểu thư yên tâm, quả trứng này không có vấn đề gì." Linh lại đẩy cửa đi vào, cười với Vân Phong: "Hai ma thú Vân tiểu thư mua được cũng đã được đưa tới, còn xin Vân tiểu thư kiểm tra và nhận."
Chuột lông vàng và Hoa Ưng cũng được đưa vào, hai chiếc lồng một lớn một nhỏ. Vân Phong gật đầu, vung tay lên, một đống nhỏ khoáng thạch cực phẩm đã xuất hiện trên bàn: "Đếm một chút đi."
Linh cười ha ha, thu hết khoáng thạch cực phẩm kia vào trong trữ vật không gian, cũng không kiểm lại: "Vân tiểu thư là khách quý của nơi này, tất nhiên không cần đếm, cáo từ." Linh hành lễ rồi đẩy cửa ra ngoài, Hạ Thanh chạy đến bên ngoài cái lồng của Hoa Ưng, tò mò nhìn Hoa Ưng to lớn đang nằm trong lồng, nó vẫn bị bịt mắt như cũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.