Một quả trứng lớn cao nửa thước nằm trên sàn, bên ngoài còn có thuỷ nguyên tố mờ nhạt đang trôi nổi, nhìn từ xa không khác gì một lớp hơi nước đang vây quanh. Mà bên trong quả trứng kia là cái gì, không ai có thể biết được.
Linh đứng bên cạnh quả trứng thu hút sự chú ý của những người bên cạnh, lướt mắt nhìn qua những người dưới đài: "Hẳn tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, đây là một quả trứng còn chưa được ấp. Trứng của tộc Giao Nhân khó lấy đến đâu, trong lòng mọi người cũng đều biết. Trứng chưa được ấp chính là thứ dễ khống chế nhất, cho dù có làm sủng vật thì cái danh tộc Giao Nhân cũng có thể làm chấn động một phương rồi."
Lời này vừa nói ra, rõ ràng trong hiện trường có vài người càng thở gấp hơn. Sắc mặt của một ít triệu hồi sư còn khó coi hơn nhiều, ma thú quý hiếm như vậy sao có thể làm sủng vật chứ? Liên minh triệu hồi sư cũng cho phép chuyện như vậy xảy ra sao?
"Đây là ý của người bán, tuy rằng liên minh triệu hồi sư cũng cảm thấy rất đáng tiếc. Nhưng người bán quả trứng này có ý riêng của người đó, người bán không cần giao dịch bằng khoáng thạch, hắn có yêu cầu riêng. Mà người đầu tiên có thể thoả mãn yêu cầu của hắn, tất nhiên sẽ có thể lấy quả trứng này đi."
Không cần giao dịch bằng khoáng thạch sao? Vân Phong hơi nhíu mày. Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần, ngũ quan của vị triệu hồi sư cửu cấp kia cũng đã nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101909/quyen-4-chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.