“Hương, Lâu.”
Người đi ở phía trước đột nhiên dừng lại, Vân Khê ngẩng đầu, thấy ở cửa đề hai chữ “Hương Lâu”, khóe miệng, khóe mắt nàng đồng thời hung hăng rút xuống.
Không nhầm chứ? Yêu nhân đúng là yêu nhân, vừa mới tới Vân Thành, đã nghĩ đi tới tiệm vịt (nơi chứa nam sủng đó cả nhà). Thật quá mức, bây giờ ngươi đang trong thân thể thuần khiết của Hách Liên đại ca, ngươi nếu là dám làm bẩn hắn, ta liền......
Không đúng, việc này có liên quan tới nàng sao? Nàng để ý?
Nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới thân thể thuần khiết của Hách Liên đại ca cùng nam nhân dây dưa ở chung một chỗ, nàng đã muốn ói!
Khẩu vị quá nặng!
“Nơi này không có gì hay đi, phía trước có Gia Tú lâu, so sánh với nơi này khá hơn. Nơi đó mỹ nữ nhiều như mây, Hoàn mập Yến sấu*, cần cái gì đều có, bảo đảm có thể thỏa mãn hết thảy nhu cầu của ngươi!” Vân Khê nhiệt tình giới thiệu, đi tới đó mặc dù cũng sẽ phá hủy tấm thân thanh bạch của Hách Liên đại ca, nhưng còn tốt hơn là tới nơi này, nàng có thể chấp nhận được.
*Hoàn phì Yến sấu: “Hoàn” là Dương Ngọc Hoàn tức là Dương Quý phi, một trong tứ đại mỹ nhân của Trung Quốc, sống ở thời Đường, thời Đường ưa chuộng vẻ đẹp, đầy đặn, phúc hậu, nên Dương Quý phi là người đẹp đầy đặn, ứng với chữ “phì”. “Yến” là Triệu Phi Yến – Hoàng hậu của Hán Thành Đế nhà Hán, có vẻ đẹp mình hạc xương mai, nhỏ nhắn, cũng là một mĩ nhân trong lịch sử Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260281/quyen-5-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.