Rời khỏi Vân Huyễn điện, Vân Khê vội vàng đi gặp huynh trưởng, chờ cung chủ hoãn quá thần lai (bình tĩnh trở lại),sợ là sẽ đối huynh muội bọn họ hạ thủ phản kích. Bọn họ không thể ở ngoài sáng nữa rồi, lúc này chuyển sang chỗ tối tác chiến là tốt nhất.
“Ca, ta đã trở về.”
Vân Khê đẩy cửa đi vào, chạy tới gian phòng của huynh trưởng, thấy một phòng có nhiều người, nữ có nam có, phần lớn trước là những gương mặt rất xa lạ. Nàng sửng sốt, một tay theo bản năng cầm chuôi kiếm, tùy thời có thể phản kích.
Sự xuất hiện của nàng, cũng làm cho tất cả mọi người trong phòng sửng sốt, cuối cùng vẫn là Vân Trung Thiên phá vỡ không khí lúng túng này.
“Khê Nhi, muội đã trở lại, chúng ta đang thương lượng làm sao đi cứu muội.” Vân Trung Thiên hướng Vân Khê trên dưới đánh giá một phen, xác định nàng bình yên vô sự, hắn thở phào nhẹ nhõm, đáy mắt tràn ra ánh sáng nhu hòa.
“Cung chủ không phải là cho hai người các ngươi mười ngày sao? Làm sao lúc này sẽ đem muội thả ra?”
“Nàng nào có hảo tâm như vậy? Chúng ta thiếu chút nữa bị nàng hại chết……” Vân Khê nói đến một nửa, dư quang quét đến những người khác, nàng nhất thời thu lại miệng, chuyển đề tài vừa nói, “Ca, bọn họ là ai?”
Vân Trung Thiên hướng nàng dẫn tới một vị uy nghiêm, đến trước nàng giới thiệu nói: “Khê Nhi, vị này là ân sư của ta Vân Thường Lan, Lan sư phụ. Nàng là lão nhân gia tân tấn nội tông không lâu, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260280/quyen-5-chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.