Vân Khê đứng vị trí tương đối gần hắn, hơi thở của hắn phát động, thân thể nàng bị đánh lui về phía sau.
Một đạo thân ảnh màu tím bay vút, tư thế cường thế bắt được nàng, rồi tấn công về hướng người điên bị xích.
Trong điện quang hỏa thạch, kiếm quang lóe lên, kiếm pháp bén nhọn, thay đổi thất thường.
Không thấy rõ hắn ra chiêu như thế nào, chỉ nhìn thấy hình kiếm lóelên, như gió xào xạc, lại như mưa thuận gió hòa, làm cho người ta ngạcnhiên không dứt.
Không tới ba chiêu, kiếm đã đặt lên cổ của người điên bị xích.
Mọi người đồng loạt nhìn lên, đây mới là thực lực chân chính của Hách Liên Tử Phong, kinh tài tuyệt diễm, phong tư xuất chúng.
“Khê nhi đi.”
Vân Khê ngây ngẩn, nhìn lại ánh mắt thâm thúy của hắn, nàng nhìn thấy thâm ý đáy mắt hắn chợt lóe rồi biến mất. Nàng không do dự, mọi ngườinên đi đều đã đi, nàng cũng không do dự mà tiếp tục qua ải. Không phảinàng không tin tưởng năng lực của Long Thiên Tuyệt, chẳng qua địa cungnày thật tà môn, một người cố gắng, không bằng hai người cùng nhau cốgắng.
Có lẽ giờ phút này nàng vượt qua, còn có thể giúp được chút gì.
“Cám ơn” Nàng biết nàng đã chọc giận người điên bị xích, nếu lại tiếp tục chiến đấu cùng hắn, chưa chắc sẽ thắng, nợ lại ân tình này của Hách Liên Tử Phong, phải kịp thời thu tay lại rời đi.
Vừa xoay người đi, Lam Linh Nhi tiến lên mấy bước, kéo lấy tay áo nàng.
“Phu nhân, mang theo ta đi đi.” Giọng đầy cầu khẩn.
Vân Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259953/quyen-3-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.