Cánh rừng hướng Tây Nam, kim quang tỏa ra, có một sơn động đứng vững gần những ngọn cây cổ thụ lành lạnh, dây leo quấn quanh, rêu xanh gắnđầy, nếu không có nhìn gần, rất khó phát hiện nơi đây lại còn có dấu một sơn động.
Bên ngoài sơn động, giờ phút này đã tụ tập một nhóm người, trong đóbao gồm Tư Đồ gia, Dung gia, còn có đông đảo nhóm người mạo hiểm. Khibọn hắn cùng vào trong sơn động, thì thấy một đám Mãnh Hổ ngồi chồm hỗm, giống như là thủ vệ sơn động, không cho ngoại nhân nhích tới gần nửabước.
” Mau! Chỉ cần xông qua Bạch Hổ trận, là có thể tiến vào động bảo tàng rồi!”
Trong đám người có người hô lớn, sóng người lại một lần nữa ùa lên, xông vào trong Bạch Hổ trận.
Nên khi đoàn người Vân Khê chạy tới nơi này, nhìn thấy đúng là một màn người hổ kịch chiến.
Đang cùng Bạch Hổ chiến đấu kịch liệt, trong đám những cao thủ nhìnthấy lại có người kéo đến nữa, thì tâm tình càng thêm lo lắng, bởi vìcái gọi là nhiều người thì ít phần, tới càng nhiều người, như vậy bảotàng mỗi người có thể được chia lại càng ít, nên kiếm trong tay càngthêm nhanh chóng càng thêm lực, chỉ cần bọn họ xông qua bạch hổ trận,tiến vào bảo tàng, là có thể dẫn đầu nhận được bảo tàng!
” Xông lên a!”
Chỉ một thoáng, tiếng kêu Bạch Hổ và tiếng gào thét giao chiến thành khúc.
Vân Khê đứng ngoài vòng chiến đấu, từ xa nhìn lại, chỉ có thể nhìnthấy đầu người cùng đầu hổ, về phần trong chiến đấu người đến là ngườinào, hoàn toàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1259949/quyen-3-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.