Phượng Tiêu chạy vội tới bên Lam U bằng tốc độ nhanh nhất, liền thấy Lam U đang giằng co với đầu sói đen. Hai bên đều nhìn chằm chằm đối phương, tùy thời đều chuẩn bị phát động công kích.
Trước trán Lam U tràn đầy mồ hôi, không ngừng chảy theo mép tóc đi xuống. Hai tay của hắn đều có chút run lên, tiếng thở dốc cũng nặng hơn ban đầu rất nhiều. Hắn không ngờ sức chịu đựng của đầu sói này mạnh như vậy, cường độ cũng biến thái như vậy. Thể lực hắn đã tiêu hao rất nhiều, nhưng đầu sói đối diện trừ bỏ hô hấp có chút dồn dập bên ngoài cũng không có biến hóa.
"Bên kia đều giải quyết? Các ngươi không bị thương chứ?" Lam U không quay đầu nhìn Phượng Tiêu, hai ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm động tác của đầu sói, mở miệng hỏi.
"Không có việc gì, Tiểu Ly có thể thu phục. Ngươi không được nha Lam U, lâu như vậy còn chưa thu phục con sói xấu xí này, còn để ta đến giúp ngươi. Chúng ta đã lâu không vận động gân cốt, lúc này xem ai giải quyết con sói xấu này trước, thế nào?" Phượng Tiêu nhìn ra thân thể Lam U mỏi mệt, cố ý nói như vậy, vì để Lam U có thể hơi thoải mái một chút, cho hắn xả hơi.
Lam U không nói gì, khóe miệng cong cong. Hắn hiện tại cùng Phượng Tiêu tựa như huynh đệ, ý của hắn sao mình không hiểu chứ?
Đầu sói bị ma hoá này không thể mở miệng nói chuyện, cũng chưa hoá hình hoàn toàn, nhưng chỉ số thông minh của nó lại không thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/1743925/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.