"Ta không biết cũng khó, hiện tại chuyện của muội đã lan truyền khắp nơi rồi. Tiểu Ly, cảm ơn muội, ta biết muội làm như vậy đều là vì ta." Nguyệt Diệu Hinh cảm động bật khóc, ngoại trừ Nguyệt Diệu Thần và Hàn Hi Bạch, chưa từng có người nào đối nàng tốt như vậy. Nàng không nghĩ tới Tần Ly còn nhớ rõ chuyện mình từng bị Lôi Ngạo Thanh đánh, hơn nữa cam nguyện mạo hiểm đắc tội Lôi gia. Có thể nhận thức bằng hữu tốt như nàng, thật sự là may mắn của bản thân.
Tần Ly đứng dậy đi đến bên cạnh Nguyệt Diệu Hinh, lấy tay lau nước mắt cho nàng, nói: "Hinh Nhi tỷ, tỷ đừng khóc! Đã gọi tỷ một tiếng tỷ tỷ, muội cũng coi tỷ trở thành tỷ tỷ ruột của mình. Trừ phi tỷ không nhận muội muội này." Nói xong dẩu môi anh đào quay mặt về một bên.
Nguyệt Diệu Hinh biết Tần Ly giận dỗi, nín khóc mỉm cười nói: "Muội muội có bản lĩnh như muội, người khác trông còn không trông thấy, ta làm sao có thể không đồng ý đây? Chỉ là trải qua chuyện này, lại cộng thêm chuyện Lôi Ngạo San, sợ là Lôi gia sẽ không dễ dàng bỏ qua cho muội."
"Sợ cái gì, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn! Nào, Hinh Nhi tỷ, tỷ còn chưa uống trà muội pha đúng chứ?" Tần Ly lôi kéo Nguyệt Diệu Hinh ngồi xuống.
Trên tay Minh Dạ bưng chén trà, nhâm nhi một ngụm lại một ngụm. Nguyệt Diệu Hinh thấy hắn không nói chuyện, hơn nữa không quen thuộc hắn nên không biết phải làm sao. Kỳ thực nàng có thể nhìn ra, người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-huyen-linh-su/1743890/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.