“Ngươi đừng quan tâm, câm miệng lại cho ta là được.” Nam Cung Nguyệt tức giận quát một tiếng sau đó nhìn chằm chằm đầu gối mảnh mai trắng nõn, lạnh lùng nhắm mắt lại, nghiến chặt răng nắm lấy lưỡi dao hung hăng đâm vào đầu gối.
“A...” Đàm Nhi nhìn thấy máu tươi phun ra tung tóe nên kêu lên một tiếng.
“Nhỏ giọng một chút, đừng để lộ ra, ta còn không sợ thì ngươi sợ cái gì?” Nam Cung Nguyệt lạnh giọng quát một tiếng sau đó nhắm mắt lại, tiếp tục đâm vài nhát dao xuống đầu gối.
Mỗi dao đâm xuống đều có máu tươi chảy ra, Đàm Nhi thấy vậy thì sợ hãi vội vã lấy khăn cho nàng ta lau đi.
Sau khi đâm ra vài miệng vết thương, lúc này Nam Cung Nguyệt mới dừng tay.
Nàng ta đưa dao cho Đàm Nhi, khó chịu tựa vào đầu giường.
Lúc này nàng ta cảm thấy đầu gối vô cùng đau.
Đầu gối đau thấu ruột gan, nàng ta đau đến mức mặt mày nhăn nhó, trên trán xuất hiện từng tầng từng tầng mồ hôi lạnh.
Nhưng nàng ta vẫn cắn chặt răng, kiên cường chịu đựng.
“Phu nhân, sao người ngốc như vậy...” Đàm Nhi nhìn phu nhân đau đớn như vậy, khuôn mặt nàng ta cũng chan chứa nước mắt.
Nam Cung Nguyệt cầm lấy khăn vải trong tay Đàm Nhi tùy tiện lau vài cái trên đầu gối của mình, sau đó nhìn về phía Đàm Nhi lạnh lùng nói: “Vương gia đâu, ngài ấy ở đâu rồi? Có đến chỗ tỷ tỷ không?”
“Phu nhân yên tâm, Vương gia đang ở bên ngoài canh chừng người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628485/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.