Nói đến đây, nàng ta sợ hãi nhìn Vân Nhược Linh một chút, rụt rè nói: “Có một đêm, lúc nô tỳ đi nhà xí, đột nhiên nô tỳ nhìn thấy trên tường của vương phủ có một nữ nhân đang bay. Nữ nhân đó mặc xiêm y màu hồng, rất giống với bộ xiêm y của Vương phi nương nương. Lúc đó nàng ta nhe răng trợn mắt, cười gằn rồi bay đi. Nô tỳ sợ hãi muốn chết, vội vàng chạy về phòng nên không nhìn thấy rõ bộ dạng của nàng ta. Nô tỳ chỉ biết trông nàng ta rất kinh khủng. Tối hôm qua lúc Phấn Nhi chết, những con quạ đen kia chỉ bay trên Phi Nguyệt Các. Mọi người đều nói trong Phi Nguyệt Các có yêu quái, mà Vương phi cũng thích mặc xiêm y màu hồng, cho nên mọi người đều… đều hoài nghi Vương phi là yêu quái.”
“Nói bậy, sao Vương phi có thể là yêu quái được?” Sở Diệp Hàn lạnh giọng.
Mặc dù Thúy Nhi nói đâu ra đấy rõ ràng, nhưng hắn không hề tin Vân Nhược Linh là yêu quái.
Thậm chí hắn còn không tin vào chuyện ma quỷ.
Vân Nhược Linh không nghĩ Sở Diệp Hàn lại tin nàng như vậy, điều này nằm ngoài dự liệu của nàng.
Thúy Nhi bị dọa toàn thân run bắn lên, vội vàng quỳ xuống: “Nô tỳ cũng không tin Vương phi là yêu quái, chỉ là tất cả mọi người đều truyền tai nhau như thế, với lại nô tỳ tận mắt nhìn thấy yêu quái kia ra vào vương phủ chúng ta, vì vậy nô tỳ mới nói ra sự thật, xin Vương gia bớt giận.”
Sở Diệp Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628396/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.