“Đừng mà, nương nương, ngàn vạn lần không cần, lão nô biết sai rồi, thật sự biết sai rồi. Xin nương nương đừng áp giải lão nô đến quan phủ.” Bà Vương vừa nghe thấy mình sắp bị áp giải đến quan phủ, vội vàng cầu xin Vân Nhược Linh tha thứ.
Bà ta không muốn đến quan phủ đâu.
Những hạ nhân đã phạm tội, một khi đến quan phủ, thì sẽ không bao giờ quay về được nữa.
Hơn nữa, nếu gây ra án gì, không chỉ phải nhận tội ở quan phủ, những người khác cũng sẽ không cần bọn họ nữa, nửa đời sau của bà ta phải sống thế nào đây.
Bà ta thà bị tát vào miệng hai mươi cái, tiếp tục làm một bà tử lau cửa quét nhà ở vương phủ, cũng không muốn bị áp giải đến quan phủ.
Bà vương cũng đã biết nhận sai xin tha mạng rồi, Nam Cung Nguyệt cũng không tiện chỉ trích Vân Nhược Linh nữa.
Qua một lúc, Tiểu Lam đã đánh xong hai mươi cái tát. Đến khi nàng ấy lui về sau người Vân Nhược Linh, hai tay đều đã dính đầy vết máu.
Mà khuôn mặt của bà Vương cũng đã không thể ra gặp người nữa.
“Nguyệt Trắc phi, mang người của ngươi lui xuống đi, bổn vương phi không muốn nhìn thấy bà tử nói bậy này nữa.” Vân Nhược Linh phân phó xong, lại nói với Lý Tam: “Lý Tam, tiếp tục điều tra tên trộm, nhanh chóng mang xác của Phấn Nhi đến quan phủ.”
Dưới sự phân phó của Vân Nhược Linh, Lý tam vội vàng sai người nâng xác đi.
Nam Cung Nguyệt vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628386/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.