Bà ta miễn cưỡng giương mắt lên nhìn, giống như một tên vô lại, khinh thường nói: "Vương phi, lão nô cũng chỉ là thuận theo lời của mọi người mà nói, người không thể sử dụng tư hình với lão nô được. Lão nô là người của Nguyệt phu nhân, nếu người muốn động vào lão nô thì cũng phải hỏi qua Nguyệt phu nhân mới được."
Nam Cung Nguyệt đương nhiên không muốn người của mình bị vả miệng, như vậy thì mặt mũi nàng ta để ở đâu?
Vì thế nàng ta lạnh nhạt nói: "Tỷ tỷ, không có lửa làm sao có khói. Nếu như mọi người đều đang đồn đại về chuyện này, muội muội thấy việc cấp bách của tỷ bây giờ không phải là trừng phạt bà Vương mà là chứng minh sự trong sạch của tỷ với mọi người, chứng minh tỷ không hề có yêu ma tà quái gì hết. Muội muội tin rằng mọi người cũng sẽ không nói linh tinh nữa."
"Hừ" Vân Nhược Linh cười nhạt, lạnh lùng nhếch đuôi lông mày: "Bổn Vương phi không phải là yêu quái, sao phải tự mình chứng minh trong sạch? Chủ ý của ai thì người đó tự tìm bằng chứng, ai vu tội cho bổn Vương phi là yêu quái thì mời người đó lấy chứng cớ ra đây. Nếu như không có mà chỉ nói suông vu cáo hãm hại người khác thì bổn Vương phi sẽ tập lức đưa tới quan phủ, để quan phủ trừng trị tội hãm hại Vương phi."
Sắc mặt Nam Cung Nguyệt nhất thời trở nên cứng đờ.
Bây giờ Vân Nhược Linh quả thật không dễ đối phó.
Bà Vương vừa nghe Vương phi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628384/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.