Ánh mắt sắc bén của hắn quét về phía các nàng ta, trên người là khí chất vương giả không tức giận mà vẫn uy nghiêm: "Ai nói tiền mua xiêm y cho Vương phi là do cầu xin Hoàng thượng?"
Nam Cung Nguyệt sửng sốt: "Chẳng lẽ không phải sao? Hơn mấy chục ngàn lượng, nếu như không phải, vậy thì là của ai?"
"Trên người Bổn vương không có bạc sao?" Sở Diệp Hàn có chút không hài lòng nhìn Nam Cung Nguyệt.
Hắn cảm thấy, một Nam Cung Nguyệt luôn ngoan ngoãn như một chú thỏ trắng bé nhỏ trong thời gian qua mà hôm nay đã trở nên không biết phải trái.
Nam Cung Nguyệt nghe thấy câu trả lời này thì trái tim như muốn tan nát rồi, nàng ta nhìn Sở Diệp Hàn với vẻ không dám tin, trong nháy mắt nước mắt đã trào ra: "Vương gia, ý của chàng là những xiêm y và trang sức này đều là chàng mua cho tỷ ấy?"
Cho đến bây giờ hắn cũng chưa từng tự mình mua xiêm y cho nàng.
Rõ ràng hắn nói người hắn yêu là nàng ta, không yêu Vân Nhược Linh, việc làm của hắn ngày hôm nay có phải là nuốt lời rồi không?
Sở Diệp Hàn nói: "Phải, nàng ta là Vương phi, trên người ngay cả xiêm y tử tế cũng không có, tiến cung với Bổn vương mà lại ăn mặc bủn xỉn như vậy khiến Bổn vương vô cùng mất mặt. Vậy nên Bổn vương mua những thứ này cho nàng ta."
Nói đến đây, hắn lạnh lùng nhìn Vân Nhược Linh: "Nhớ cho kỹ, sau này mỗi lần ra khỏi cửa hành sự thì mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628287/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.