"Tỷ ấy sẽ không cố ý nhằm vào Công chúa chứ? Theo lý mà nói, ty ấy không phải là người thiếu bạc, cho dù tỷ ấy có cần thì Vương gia cũng sẽ cho tỷ ấy. Nếu tỷ ấy thà đổi lấy một ít bạc này cũng không nguyện ý đổi lại tự do vì Công chúa. Cuối cùng là tỷ ấy là không để Công chúa vào mắt, hay là lo sợ Công chúa sẽ ở Vương phủ trong một thời gian dài? Hình như tỷ ấy không hoan nghênh tỷ lắm nhỉ?" Nam Cung Nguyệt chịu khó tìm cơ hội khích bác.
Trưởng Công chúa nghe đến đây thì tức đến nỗi sắp nổ phổi rồi.
Nàng ta lạnh lùng lên tiếng: "Đây là phủ đệ của đệ đệ ta, trưởng tỷ như mẹ, ta đến đó là có lý do chính đáng, nàng ta dựa vào cái gì mà không hoan nghênh ta? Nguyệt Nhi, đổi lại là muội, muội sẽ làm thế nào?"
Nam Cung Nguyệt vội vàng tỏ lòng thành với Trưởng Công chúa: "Nếu là ta, tất nhiên ta sẽ cầu xin với Hoàng thượng để đổi lấy sự tự do cho Công chúa, tự do mới là thứ quan trọng nhất. Công chúa đã sống trong Hoàng cung bao nhiêu năm nay, chắc hẳn chưa từng tự do ra ngoài cung, đương nhiên là ta hy vọng rằng Công chúa có thể luôn ở trong Ly Vương phủ để sống cùng với chúng ta."
"Vẫn là muội tốt, không giống vài người, tâm tư quá xấu xa." Trưởng Công chúa vỗ vai Nam Chung Nguyệt.
Lúc này, Vân Nhược Linh và Sở Diệp Hàn cũng đi vào.
Trưởng Công chúa và Nam Cung Nguyệt ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628286/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.