Sở Diệp Hàn giật giật khóe môi không nói gì, hắn mua đồ, luôn luôn mua gấp mười lần, hai mươi lần.
Y phục của Vương phủ cũng được may tới mấy chục bộ, hắn đã sớm quen rồi.
Hắn kéo Vân Nhược Linh sang một bên, bước tới cạnh Vân Nhược Linh, ghé sát bên tai nàng nhỏ giọng nói: "Vừa rồi lúc ngươi thử, biểu cảm rõ ràng là rất thích, ngươi không cần lừa gạt bổn vương, bổn vương dẫn ngươi đến mua đồ, nếu chỉ mua một chút, người ta sẽ chê cười bổn vương không có bản lĩnh."
"..." Vân Nhược Linh nhìn hắn một cái nhưng cũng không nói gì, người có tiền chính là tùy hứng như vậy: "Nhưng Thu Nhi cũng may y phục cho ta. Nhiều y phục như vậy, mỗi này ta đổi một bộ khác nhau cũng không mặc hết, chuyện này quá lãng phí."
"Ngươi muốn để cho người khác nói bổn vương keo kiệt, bủn xỉn, hay là đối với ngươi không tốt?" Sở Diệp Hàn đột nhiên nói.
Vân Nhược Linh vội vàng lắc đầu: "Đương nhiên là không muốn."
Nàng cũng là một người sĩ diện, cũng không muốn người khác nghĩ rằng trượng phu của nàng không tốt với nàng.
"Vậy ngươi còn từ chối làm gì? Ngươi phải lấy tất cả, không được làm mất mặt bổn vương, đừng để cho người ta nói Vương phi của bổn vương ra ngoài mua y phục lại keo kiệt như vậy, không hề hào phóng tý nào. Sau này ngươi ra đường chỉ có tiêu nhiều tiền, tiêu thật nhiều tiền, mới không làm mất mặt bổn vương. Ngươi cũng không muốn người khác mắng bổn vương keo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628282/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.