Tiệm của bà ta là một tiệm y phục nổi tiếng ở kinh thành, bình thường xưa nay chưa bao giờ giảm giá.
Tiểu nương tử này đã vẽ cho bà ta một bản phác thảo giá y tốt như vậy. Sau này, cuộc sống của bà ta sẽ thuận tiện hơn. Bà ta giảm cho nàng sáu phần giá, tất nhiên là vì muốn cảm ơn nàng.
Vân Nhược Linh sửng sốt, nàng không ngờ mình chỉ tiện tay vẽ phác thảo mà lại có thể được giảm sáu phần giá.
Nếu đã như vậy, nàng mà còn từ chối thì quả là thiếu tôn trọng.
Khi nàng đang chọn y phục, Sở Diệp Hàn bảo nàng hãy chọn những thứ nàng thích, hoàn toàn quên mất những gì hắn nói trước khi bước vào.
Vừa rồi hắn còn xem thường ánh mắt của Vân Nhược Linh, chê nàng không chọn, kết quả nàng vừa tiến tới, hắn vẫn rất lịch thiệp mà nghe theo ý nàng.
Nàng thích y phục kiểu nào thì bảo nàng cứ chọn y phục kiểu ấy.
Dù sao y phục là do nàng mặc, chỉ cần nàng thích là được, không cần phải mặt theo ánh mắt của người khác.
May mắn là dáng người của Vân Nhược Linh rất đẹp, vừa cao vừa thon gầy, mặc gì cũng hợp nên việc chọn trang phục không khó.
Chẳng mấy chốc, Vân Nhược Linh đã chọn ra bốn, năm bộ y phục, nàng ôm chúng tới chỗ bà chủ, chuẩn bị bảo Sở Diệp Hàn đến thanh toán.
Bà chủ thấy nàng chọn nhiều như vậy thì biết ngay nàng là khách hàng giàu có, miệng cười đến độ không khép lại được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628281/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.