"Đa tạ người, Vương phi nương nương. Y thuật của người cao siêu, không hổ là nữ thần y." Tô Thanh cảm kích, phất tay áo hành lễ với Vân Nhược Linh.
Tô Thất Thiếu nhàn nhạt nói: "Nữ thần y cái gì chứ? Chẳng qua vận khí của nàng ta tốt mà thôi. Hơn nữa bệnh của ta còn chưa khỏi hoàn toàn, ai biết được liệu phương pháp của nàng ta có thực sự hiệu nghiệm?"
"Có hiệu nghiệm hay không, chẳng phải Thế tử thử rồi sẽ biết sao? Cũng không còn sớm nữa, ta không ở đây tiếp chuyện các ngươi được, cáo từ." Thái độ của Tô Thất Thiếu tệ như vậy, Vân Nhược Linh không muốn ở gần hắn ta.
Nếu không phải do nàng đã đồng ý chữa bệnh cho hắn ta thì đến nhìn hắn ta nàng còn chẳng thèm.
Loại người này còn sống chỉ tổ là u nhọt của xã hội, nên chết đi mới đúng.
"Ly Vương phi, quả thật lần này đã làm phiền khiến người vất vả rồi, để tiểu nhân tiễn người. Đợi bệnh tình của Thế tử có chuyển biến tốt, nhất định tiểu nhân và Thế tử sẽ đến Ly Vương phủ đa tạ người." Tô Thanh vội vàng chạy đến tiễn Vân Nhược Linh.
"Dù sao cũng đừng đến Ly Vương phủ." Vân Nhược Linh lập tức xua tay: " Ta chỉ thuận tiện làm việc trong khả năng của mình mà thôi, không đáng nhắc đến, ngày thường ta cũng bận nhiều việc, sợ là không có thời gian chiêu đãi các ngươi."
Trong lòng nàng bỗng dưng hơi căng thẳng.
Nàng lén lút cứu người sau lưng Sở Diệp Hàn, nếu để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628212/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.