Hắn lạnh lùng gật đầu, "Bổn vương cũng đã lo về chuyện này, bổn vương đã đồng ý với Nguyệt Trắc phi sẽ cho nàng một đứa con."
"Nguyệt Trắc phi? Vương gia, làm sao người có thể sinh con với nàng ta được? Ý của ta là, cho dù người muốn sinh với nàng ta thì cũng phải xếp sau vương phi, người phải sinh với vương phi trước để củng cố địa vị của vương phi và vị trí trưởng tử, sau đó mới có thể xét đến Nguyệt Trắc phi." Mạch Lan vừa nghe thấy lời này, nhất thời kích động nói.
Hắn ta phải vì thần tượng của mình mà tranh thủ giành lấy quyền lợi cho nàng, ngàn vạn lần cũng không thể để Nguyệt Trắc phi mang thai con của vương gia trước được.
"Mạch Lan, rốt cuộc ngươi đã lấy bao nhiêu lợi ích của nữ nhân kia vậy? Ngươi muốn sinh, vậy ngươi sinh với nàng ta đi." Sở Diệp Hàn buồn bực nói.
"Thật sao vương gia?" Đôi mắt to đen láy của Mạch Lan chớp chớp, kích động đến nỗi mặt mày hớn hở.
"Ngươi nằm mơ à!" Sở Diệp Hàn nói xong, cầm lấy gối trên giường ném về phía Mạch Lan, Mạch Lan sợ tới mức ôm đầu vừa cầu xin tha thứ vừa chạy ra bên ngoài.
…
Vài ngày sau, vết thương của Sở Diệp Hàn đã đóng vảy và ổn định, nó đang từ từ bình phục lại, tinh thần và khẩu vị của hắn cũng tốt lên rất nhiều.
Vết thương của Sở Diệp Hàn đã ổn định làm Vân Nhược Linh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trong cung hoàng đế nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/2628170/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.