Đúng lúc này, Mạch Liên lẻn vào, hắn ta vẫy tay với Mạch Lan và Vân Nhược Linh.
Mạch Lan thấy vậy bèn nói: “Được, công chúa, vậy người cứ ở lại đây cùng Vương gia đi, ta và Vương phi lui xuống trước, chúng ta ở phòng bên cạnh, nếu có chuyện gì thì người cứ hô lên một tiếng, bọn ta sẽ tới ngay lập tức.”
“Mau cút đi.” Tâm trạng của trưởng công chúa rất tồi tệ, nàng ta hét lên với giọng tức giận.
Sau khi Vân Nhược Linh bước vào thiền điện thì nhìn thấy một nam nhân tuấn tú mặc áo trắng, tà áo bay phất phơ đang ngồi trong phòng.
Nam nhân này có vẻ ngoài mảnh khảnh, dung mạo rất khôi ngô tuấn tú, bộ đồ trắng lại càng khiến hắn ta trông giống như một vị thần tiên, hắn ta cầm một cái quạt nhỏ cỡ lòng bàn tay, khóe miệng lạnh lùng mà thờ ơ, nhìn thấy Vân Nhược Linh đi vào, hắn ta đứng dậy hành lễ với nàng: “Tham kiến Vương phi.”
Vân Nhược Linh khẽ giật mình khi nhìn thấy chiếc quạt gấp nhỏ nhắn trong tay của Phong Khánh Dương, tên này cũng thú vị thật đấy.
Mạch Liên vội vàng giới thiệu cho nàng: “Vương phi, vị này là Phong Khánh Dương tiên sinh, người được mệnh danh là Ngọc Diện Tiểu Gia Cát. Ngài ấy cực kì thông minh, mưu hay kế giỏi, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, thông thạo binh pháp, là mưu sĩ, tham tướng, cũng là quân sự hàng đầu bên cạnh Vương gia, những trận lúc trước Vương gia có thể đánh thắng được là nhờ vào tài thao lược và sự sáng suốt của Phong quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172457/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.