Nàng ta muốn chăm sóc hắn.
Nàng ta muốn khi hắn vừa tỉnh dậy, người đầu tiên hắn thấy là nàng ta chứ không phải là Vân Nhược Linh.
Nếu không Vân Nhược Linh sẽ trở thành công thần chăm sóc cho hắn, còn nàng ta sẽ bị đẩy sang một bên.
Mạch Liên nói: “Nguyệt trắc phi, sao người có thể tranh cãi vô lý như vậy được? Rõ rằng người biết thuộc hạ không có ý này, thuộc hạ chỉ muốn tốt cho Vương gia và sợ người ảnh hưởng ngài ấy nghỉ ngơi.
“Ta làm ảnh hưởng đến ngài ấy nghỉ ngơi lúc nào? Ta chỉ nói chuyện với ngài ấy, ngài ấy cần có một người bên cạnh nói chuyện với mình. Ta đánh thức ngài ấy dậy chính là cứu ngài ấy”
“Bây giờ Vương gia cần tĩnh dưỡng, không thể làm phiền, ngài ấy không cần đánh thức. Nguyệt trắc phi, người quay về Vũ Nguyệt các trước đi, nếu như Vương gia tỉnh thuộc hạ sẽ phải người đến thông báo với người đầu tiên.” Mạch Liên bình thản nói.
“Không được, dựa vào cái gì Vương phi có thể ở lại bên cạnh Vương gia mà ta thì không thể chứ? Muốn đi thì mọi người đều phải đi, muốn ở lại thì tất cả đều ở lại. Ta không muốn Vương gia tỉnh lại không nhìn thấy ta, như vậy ngài ấy sẽ cảm thấy hoảng sợ.” Nam Cung Nguyệt nói rồi đứng lên, nàng ta nhìn Vân Nhược Linh rồi nói: “Tỷ tỷ cũng biết tình cảm giữa muội và Vương gia, tình cảm của bọn muội rất nồng thắm, đó là tình cảm mà ngài ấy không hề có với người khác. Ngày hôm nay Mạch Liên muội đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172446/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.