“Tỷ tỷ, ta không có ý này. Ta chỉ đang quan tâm và lo lắng cho chàng mà thôi.” Nam Cung Nguyệt nói với gương mặt tái nhợt.
“Vậy muội đi vào trong nhìn chàng một chút, thăm xong rồi phải nhanh chóng đi ra, không được quấy rầy chàng.” Vân Nhược Linh nói.
“Đa tạ tỷ tỷ.” Nam Cung Nguyệt nói rồi vén vạt váy lên, nhanh chóng đi vào trong.
Đàm Nhi bị phạt đánh ba mươi đại bản, bị đánh đến nỗi còn nửa cái mạng nên bây giờ đang nằm nghỉ ngơi trên giường.
Cho nên Nam Cung Nguyệt lại đổi một nha hoàn mới khác tên là Thúy Nhi.
Hai chủ tớ bọn họ chạy vào trong với vẻ mặt lo lắng. Nam Cung Nguyệt vừa vào trong đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, nàng ta nhanh chóng đi đến đầu giường nhìn vẻ mặt trắng bệch không có chút hồng hào nào của Sở Diệp Nam dưới ánh đèn nến.
“Vương gia, ta đến rồi, chàng bị sao vậy? Chàng mau tỉnh lại đi.” Nam Cung Nguyệt nói rồi nằm lấy tay Sở Diệp Hàn, gục mặt xuống trước giường hắn bật khóc. Nàng ta khóc đến nỗi hai vai run lên, trông vô cùng khổ sở. . truyentop.net
Thu nhi đứng ở bên cạnh vội vàng nói: “Xin phu nhân cẩn thận, trên lưng vương gia có vết thương mới khẩu vả lại, không được để rung lắc
Khâu vá?
Vân Nhược Linh nhếch môi, nha đầu này, đây đâu phải là khâu quần áo.
Nam Cung Nguyệt vội vàng ngừng khóc lóc, nàng ta nhìn Sở Diệp Hàn với ánh mắt dịu dàng, sự yêu thương ngập tràn trong đôi mắt. Nàng ta khẽ nói: “Hàn, chẳng mau tỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172445/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.