Sở Diệp Hàn nghe xong câu này, liếc nhìn Vân Nhược Linh bằng ánh mắt lạnh lùng: “Vương phi, chuyện này là như thế nào?”
Vân Nhược Linh cũng không thèm nhấc mí mắt lên: “Ban nãy Trắc phi vẫn còn đứng rất tốt mà, sao ngài vừa tới nàng ta liền ngất xỉu như vậy chứ?”
“Vân Nhược Linh, người đừng có vu oan cho nàng, bổn vương hỏi người đấy, rốt cuộc chuyện này là sao hả?”
Sở Diệp Hàn nhìn Nam Cung Nguyệt đã ngất đi trong lòng mình rồi lại liếc nhìn đám hạ nhân đông nghịt ở trong sân.
Vân Nhược Linh còn chưa trả lời, Đàm nhi đã quỳ “bộp” một tiếng trước mặt Sở Diệp Hàn, vừa khóc vừa bẩm báo: “Vương gia, từ trước tới nay phu nhân không hề tranh chấp bất cứ chuyện gì, cũng chưa bao giờ gây thù kết oán với ai, nhưng chỉ vì được ngài sủng ái mà đã bị Vương phi xem như cái gai trong mắt. Lúc ngài không ở trong phủ, Vương phi luôn tìm đủ mọi cách để hành hạ phu nhân, dạy dỗ phu nhân. Trời sinh phu nhân vốn đã tốt bụng, bản tính mỏng manh yếu đuối, cho dù nàng ấy phải chịu tủi thân cũng chưa bao giờ kêu ca với ngài một tiếng chỉ vì không muốn làm phiền tới ngài. Nhưng lần này Vương phi thực sự rất quả quất, thế mà lại phạt phu nhân đứng trong gió lạnh lâu như vậy, vốn dĩ cơ thể của phu nhân đã rất yếu ớt, làm sao có thể chịu đựng được loại hành hạ này chứ, xin Vương gia làm chủ cho phu nhân chúng ta.
Sở Diệp Hàn nghe vậy ngay lập tức nhìn Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172417/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.