Nhìn thấy Mạch Liên quỳ trước mặt mình, Vương thái y nhanh chóng đỡ hắn ta dậy nói: “Mạch thị vệ, không thể, không thể, lão phu không thể cứu nổi đệ đệ ngài, lão phu không nhận nổi.”
Lúc này một bóng dáng màu đỏ đi ra, Vân Nhược Linh nhìn Mạch Liên trầm giọng nói: “Ta có thể cứu hắn, để ta thử.”
“Người? Vương phi, người đừng nói chuyện cười, người không hại đệ đệ ta là ta đã đội ơn người rất nhiều rồi!” Mạch Liên mới không tin tưởng Vân Nhược Linh.
Vương gia để vương phi tự sinh tự diệt, không ngờ là vương phi thế mà không có chuyện gì, còn có thể hoạt động đi lại, vết thương của nàng dường như lành lại rất nhanh.
Trước đây hắn ta nghe theo mệnh lệnh của vương gia, lệnh cho người đánh vương phi, lúc đó vương phi đã từng thề muốn tìm hắn ta báo thù.
Hắn ta và vương phi có thù thì làm sao hắn ta có thể giao tính mạng đệ đệ mình cho nàng được chứ.
Còn nữa, vương phi là nữ nhân, vốn dĩ là không biết y thuật, nàng chạy ra đây như thế này chẳng phải báo thù hắn ta thì là gì.
“Không thử sao ngươi biết là ta không được?” Vân Nhược Linh vốn không muốn nói mạnh miệng như vậy. Nhưng bây giờ mạng người liên quan đến trời, mọi người đều không tin tưởng nàng, nàng chỉ có thể nói như vậy.
“Không cần, ta thật sự không nhận nổi “ý tốt” của vương phi.” Mạch Liên nghiến răng nghiến lợi nói.
Vương thái y thấy Vân Nhược Linh đi ra, lại nghe thấy Mạch Liên gọi nàng là vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doc-phi-khong-de-treu-dua/1172250/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.