So với Độc Âm Nhi, Chi Ni Nhã thiếu đi cảm giác dã tính, nhưng lại càngnhiều hơn nhục cảm tuyệt vời. Làn da của nàng trắng nõn mềm mại, thậmchí có chút lấp lánh đến kỳ diệu. “Đồi núi” trước ngực rõ ràng lớn hơncủa Độc Âm Nhi một chút, thế nhưng tuyệt đối không rủ xuống như Độc ÂmNhi đã nói, ngược lại vươn lên một cách vô thức, giống như hai chén ngọc trắng tuyết úp lên ngực.
Bờ eo của nàng cũng vô cùng thon thả,chỉ vừa một vòng tay, tuy nhiên lại không hề có vẻ nhu nhược mà là đầyđặn, trơn nhẵn hiếm có, tuyệt vời vô sóng. Bụng cũng bằng phẳng bóngloáng, phảng phất như phết lên đó một lớp bơ, rất có mùi vị ngọt ngào.
Hai chân đầy đặn thon dài, khẽ động trong nước, khơi dậy sóng nước. “đồngcỏ” vàng rực như mặt trời, hoàn toàn trái ngược với Độc Âm Nhi, nơi đócủa nàng vô cùng rậm rạp. Tất cả bao trùm lấy lấy vùng đất thần bí,nhưng lại lờ mờ đem vị trí trọng yếu nhất hiển lộ ra. Đây là một vẻ đẹpmông lung khiến người nhìn như muốn nổi điên, vẻ đẹp màu mỡ và mơ hồ…
Cho đến lúc này, Phó Thư Bảo cuối cùng cũng được như ý nguyện, nhìn thấy vị trí thần bí của công chúa dị quốc. Cảm giác thành tựu so với lúc hắn từ cảnh giới Lực Sĩ cấp Tinh Thần Lực đột phá thành Luyện Lực Sĩ cấpNguyên Tố Lực còn lớn hơn gấp trăm lần.
- Cỏ rậm rạp như vậy, để cho trâu ăn là thích hợp nhất, đợi đến lúc “trâu” của ta có thể gặm được cỏ, hắc hắc…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doa-lac/2045282/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.