Phó Thư Bảo ngừng cười, thở dài một tiếng, nói:
- Không phải làta không hiểu điều này, thế nhưng, cương thổ nghèo nàn như vậy, ngài lấy cái gì để đấu với hai vị ca ca của ngài đây? Phụ hoàng của ngài raquyết định này kỳ thật đã không còn lựa chọn nào khác, ngài tưởng hai vị ca ca của ngài có thể bỏ qua như vậy sao? Thế chân vạc của ba vị VươngTử, người yếu nhất là ngài sẽ bị ăn trước tiên.
Tú Lý nói:
- Cho nên ta mới đến tìm ngươi thương lượng, đồ đệ, ngươi chính là tâmphúc của ta, sau này ta đều nhờ cả vào ngươi, bằng không thì ta cũngkhông để Tú Ngọc muội tử phong ngươi làm Bảo hầu tước rồi.
Phó Thư Bảo liếc nhìn Tú Lý một cái, nói:
- Sư phụ, chẳng lẽ trong lòng ngài đã có tính toán cụ thể rồi?
Tú Lý gật gật đầu, nói:
- Đương nhiên, trước khi đến chỗ ngươi, trên đường ta đã suy nghĩ kỹ,lãnh địa của Độc Lang tộc ở Vụ Tráo Chiểu Trạch vừa vặn nằm trong cươngthổ của ta, ta quyết định thành lập vương đô của ta tại đó, ta còn muốntuyên bố với con dân trong cương thổ của mình, ngươi là người kế thừacủa ta, lời ngươi nói chính là lời của ta, quyết định của ngươi cũng làquyết định của ta, ngươi chính là ta, ngươi và ta có quyền lợi như nhau…
- Đợi chút!
Phó Thư Bảo đột nhiên trở nên khẩn trương, hỏi:
- Ý ngài là, ta có thể làm tất cả mọi chuyện thay ngài?
Tú Lý lại gật đầu, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-doa-lac/2045280/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.