Tấn Phi ngẩng ra, định mở miệng đáp lời, lại nghe thấy Cung Dạ Tuyệt nói tiếp:”Nhìn thuốc này, Tấn Phi thật đúng là cẩn thận…”
Dược…
Tấn Phi chỉ cảm thấy bỗng dưng lạnh người. Chớ không phải là hắn đã phát hiện được cái gì rồi?
Nàng nâng đôi mắt lên, nhìn Cung Dạ Tuyệt, chống lại đôi mắt lạnh như băng của hắn.
Đôi mắt sâu thẳm, sâu không thấy đáy, giống như băng tuyết vạn năm, chỉ liếc mắt nhìn qua, trong lòng đều lạnh lẽo.
Phút chốc, đôi môi mỏng của Cung Dạ Tuyệt khẽ giương lên, cả người, phát ra hơi thở quỷ dị.
Sau lưng Tấn Phi thậm chí còn xuất hiện mồ hôi lạnh.
Một hồi lâu, Tấn Phi mới phục hồi lại tinh thần.
Nàng cười mỉa:”Cần gì phải nói vậy? Chiếu cố Hoàng Thượng, là việc ta nên làm.”
“Phải không?” Trong đôi mắt sắc bén của Cung Dạ Tuyệt, hiện lên mấy phần sát ý.
Tấn Phi rùng mình, chợt, gượng cười:”Hoàng thượng, thần thiếp còn có việc, xin rời đi trước, không quấy rầy phụ tử hai người đoàn tụ…”
“Ân, đi đi.” Trạch Đế - Cung Việt cũng chỉ phất phất tay.
Tấn Phi không dám tiếp tục ở lại nữa, bước chân vội vàng, cho đến khi ra khỏi Long Thanh cung, sắc mặt mới hoàn toàn trở nên âm trầm.
Quay đầu, phân phó cung nữ đang đi theo phía sau:”Đi, mời Lăng Vương tức tốc vào cung---“
Trong Long Thanh cung, chờ sau khi Tấn Phi rời đi, Cung Việt lệnh bọn cung nữ thái giám rời đi.
Cung Dạ Tuyệt lấy ra một viên thuốc, để Cung Việt ăn vào.
“Phụ hoàng, đây là Trăm Ngưng hoàn, tạm thời có thể khắc chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575216/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.