Trong không khí, có hơi thở quỷ dị truyền vào.
Trong bóng đêm, Cung Dạ Tuyệt mạnh mẽ mở mắt, trong đôi mắt sâu thẳm, loé ra ánh sáng lạnh lẽo.
Khoé môi hắn gợi lên một nụ cười, ánh trăng phản xạ trên gương mặt hắn, vẻ mặt thị huyết.
Mái ngói trên nóc nhà bị dời đi, chợt, có gì đó từ trên nóc nhà bay xuống phía dưới.
Không thể không nói, sát thủ lần này lại có vài phần cẩn thận. Hắn cũng không trực tiếp động thủ, mà ý đồ trước tiên là dùng mê dược khiến cho Cung Dạ Tuyệt lâm vào hôn mê, tính toán kỹ lưỡng đề phòng vạn nhất.
Đợi thời gian thích hợp nhất, hắn lắc mình nhảy xuống, đẩy cửa đi vào.
Trong phòng yên tĩnh tâm tối, tựa như không cảm nhận được một chút hơi thở dao động, hắc y nhân chậm rãi tiến lên, dừng ở trước giường Cung Dạ Tuyệt.
Hắ nrút kiếm ra, liền đâm về phía trên giường.
Cũng trong khi đó, hắn biến sắc.
Trên giường, rõ ràng không có người!
Đang kinh ngạc, chợt nghe phía sau có tiếng nói truyền vào---
“Đang tìm bổn vương?”
Giọng nói nghe như quỷ mị thế kia, khiến cho hắc y nhân cả kinh. Chỉ là, còn chưa kịp quay đầu, đã bị một dòng khí cường đại trực tiếp đánh vào, cả người bay qua một bên.
“Phốc---“ Kịch liệt đánh trúng, toàn thân nhanh chóng kéo theo sự đau đớn, hắc y nhân hộc ra một ngụm máu tươi.
Chờ sau khi thấy rõ người trước mặt, tâm hắc y nhân không kìm được mà run lên…
Là hắn… Cung Dạ Tuyệt…
Hắn không phải là phế vật sao?
Cung Dạ Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575211/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.