“Cung Dạ Tuyệt, làm người không thể quá tự kỷ, bằng không sẽ gặp báo ứng.”
“Không sao, báo ứng đến đây cũng có nương tử cùng ta cùng nhau gánh vác.” Cung Dạ Tuyệt nhàn nhạt mở miệng.
“Ai muốn cùng ngươi gánh vác?”
“Nàng mới vừa rồi còn thổ lộ với ta?”
Khoé môi Sở Khuynh Nguyệt co rút.
Thổ lộ? Thổ lộ em gái ngươi!
Cung Dạ Tuyệt nhìn dáng vẻ cuồng nộ của Sở Khuynh Nguyệt, ý cười nơi khoé môi càng sâu:”Nương tử bớt giận, đừng động thai khí---“
Hai mắt Sở Khuynh Nguyệt liếc qua hắn, cũng không tiếp tục cùng hắn nhiều lời.
Bên ngoài, đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.
“Vương gia… Vương gia… Đã xảy ra chuyện!” Người tới, là nha hoàn lúc nãy mang bọn họ đi đến chủ viện kia của Tuyệt vương phủ.
Cung Dạ Tuyệt thu hồi vẻ mặt trêu ghẹo trên mặt, lúc này, hắn chỗ nào còn có vẻ ôn nhu mới vừa rồi.
Trên gương mặt lạnh như băng, giờ phút này không mang theo một chút tình cảm gì.
Sau khi nhìn thấy người đi tới, hắn lạnh giọng hỏi:”Chuyện gì?”
“Bẩm Vương gia… Chu Xảo Vân chếr sống không chịu rời khỏi chủ viện, nàng ta nói nếu như muốn thiêu viện kia, thì thiêu chết nàng trước…” Nha hoàn vừa nói, vừa lau mồ hôi lạnh trên trán.
Nàng thật không còn cách nào, thái độ của Chu Xảo Vân quá mức cường ngạnh. Mặc dù đã bị chặt đứt một bàn tay, nhưng vẫn khó đuổi nàng ta đi.”
Nhớ lại tiếng quát to thê lương cùng gương mặt dữ tợn kia của Chu Xảo Vân, tiểu nha hoàn không khỏi tiếp tục lau mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575210/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.