“Tuyệt Vương phủ? Ngươi mới vừa rồi chẳng phải còn nói là Tuyệt Vương đã chết ở bên ngoài sao? Vậy cần gì phải kiêng kị?”
Sở Khuynh Nguyệt vừa cười vừa tiến lên.
Rõ ràng là nàng đan cười, nhưng mà, quanh thân lại tản ra hàn ý vô tận.
Thị vệ kia kinh hách lui về phía sau. Cùng lúc đó, tên thị vệ vừa bị đáng từ trong đau nhức bò dậy, chạy vào bên trong.
Nhìn hắn nghiêng ngả chao đảo chạy đi, Sở Khuynh Nguyệt cũng không ngăn cản, nàng tuỳ ý dựa vào một bên cột, tựa như chờ đợi gì đó.
Không đến một lát, bên trong, một giọng nói uy nghiêm truyền ra:”Ai vậy, lại dám đến quý phủ của ta giương oai?”
Từ bên trong đi ra, là một trung niên khoảng chừng bốn mươi tuổi.
Hắn hơi mập mạp, một thân cẩm bào màu xanh chất liệu tốt nhất, cặp mắt hẹp dài thật nhỏ, thường thường lộ ra tinh quang.
Sở Khuynh Nguyệt cũng không nhẹ hắn, trả lời:”A? Quý phủ của ngươi? Không lẽ vị này chính là Tuyệt Vương đã chết ở bên ngoài sao?”
Bên trong xe ngựa, Cung Da Tuyệt nghe tiếng nói của nữ tử bên ngoài, khoé môi kéo lên.
Chết ở bên ngài?
Nàng quả nhiên dám nói…
Nếu không phải là vì dặn đi dặn lại khi chưa có sự cho phép của nàng thì không được đi ra ngoài, lúc này Cung Dạ Tuyệt chắc chắn sẽ không nhịn được vọt ra khỏi xe ngựa mất.
Khoé môi mỏng manh hơi nâng lên, trên khuôn mặt tuấn dật, tràn đầy trêu chọc. Hắn thật muốn nhìn thử, tiểu phu nhân của hắn, tiểu vương phi của hắn, đến cùng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575203/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.