Thấy Sở Khuynh Nguyệt ngưng thần suy nghĩ, khoé môi Cung Dạ Tuyệt chậm rãi nâng lên.
Hắn cúi đầu, nhìn Sở Khuynh Nguyệt:”Nghĩ không ra thì cũng đừng nghĩ nữa, quá khứ của ngươi ra sao không liên quan gì với ta. Từ nay về sau, ngươi là nữ nhân của ta, ai dám khi dễ ngươi, ta sẽ thay ngươi khi dễ ngược lại người đó!”
“Khi dễ ta? Ta mới không để mặc người khác khi dễ.” Sở Khuynh Nguyệt hừ nhẹ một tiếng.
Cung Dạ Tuyệt cười càng thêm rực rỡ, dưới mặt nạ màu bạc, khoé môi mỏng kia, chậm rãi nân lên:”Chờ lát nữa nha hoàn kia của ngươi đuổi tới đây, chúng ta sẽ trở về.”
“Đi nơi nào?” Sở Khuynh Nguyệt nhướng mày.
“Tất nhiên là đi đến nơi của chúng ta.” Cung Dạ Tuyệt nói xong, tiếp tục nhìn chằm chằm Sở Khuynh Nguyệt, tầm mắt nóng rực, thẳng tắp bắn ở trên mặt của nàng:”Kỳ thực, ngươi không mang mạng che mặt cũng không sao.”
Sở Khuynh Nguyệt bĩu môi một cái:”Hừ, ngay cả bản thân ta cũng bị khuôn mặt này doạ đến mấy lần.”
Lời này cũng không phải là giả, đã có mấy lần lúc nửa đêm rời giường, khi vô tình nhìn thoáng qua gương, Sở Khuynh Nguyệt liền cho rằng bản thân nhìn thấy quỷ.
Cũng không có cách nào, khối bớt trên mặt này, quả thật là quá mức dữ tợn, khủng bố.
“Ta không sợ, ta thích là đủ rồi.”
Tiếng nói nhàn nhạt kia, giống như một cơn gió mát lạnh, thổi qua bên tai của Sở Khuynh Nguyệt.
Sở Khuynh Nguyệt ngẩng đầu, nhìn thẳng Cung Dạ Tuyệt, trong mắt tựa như có cái gì đó chảy vào.
Trầm mặt, yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575165/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.