Gió nổi lên, tay áo của Tô Mặc Vũ tung bay, sợi tóc hỗn độn tuỳ ý bay lượn, phất qua khuôn mặt sớm đã chật vật đến không chịu nổi.
Nàn ngẩng đầu, không biết nghĩ tới cái gì, khoé môi, chậm rãi lôi ra một chút cười, trong nụ cười kia, mang theo vài phần cười nhạo.
“Bản công chúa không đánh với ngươi, chạm vào ngươi sẽ làm ô uế tay của bản công chúa! Chỉ là một dâm nữ mà thôi, có cái gì mà kiêu ngạo? Còn nữa, Sở Khuynh Nguyệt, ngươi nhớ kỹ cho ta, chuyện hôm nay, bản công chúa chắc chắn sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời!”
Tô Mặc Vũ nói lời này, không thể nghi ngờ là đang tìm bậc thềm cho mình đi xuống, thuận tiện làm hạ thấm Sở Khuynh Nguyệt.
Mày Sở Khuynh Nguyệt hơi nhướn, nàng nâng mí mắt lên, hai tay hoàn ngực, có chút trêu tức nhìn Tô Mặc Vũ:”Tốt lắm, công chúa ta sẽ chờ xem màn chụp ếch tiếp theo của ngươi… Công chúa hôm nay hẳn là cũng chưa đã ghiền đi?”
Sắc mặt Tô Mặc Vũ nhất thời trắng bệch, chợt, cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa, chỉ căm giận phất tay áo, rồi sau đó khập khiễng rời đi!
“Khuynh Nguyệt, những lời của nàng ta, nàng đừng để ở trong lòng.” Chờ Tô Mặc Vũ đi rồi, Da Luật Đình bước lên.
Sở Khuynh Nguyệt nhìn cũng không chưa từng nhìn hắn, chỉ kéo Khả Nhi sợ tới mức trốn ở phía sau nàng ra:”Khả Nhi, không có việc gì, nàng ta đi rồi.”
Khả Nhi ló đầu thăm dò, nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định hoàn toàn không có bóng dáng của Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-cuong-phi-cuoi-mot-duoc-mot/575159/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.